Chờ đến lúc Khương Xuyên bị mấy cô tổ đạo cụ kéo qua bên kia đo chiều cao với độ dài tay, nhân lúc không ai chú ý đến mình, Cẩn Nhiên bắt đầu lén lút đi vặn đinh ốc của lồng sắt ra, tần suất cơ bản là: vươn vuốt ra vặn một tí —— có người đi qua thì rụt vuốt lại —— người đi rồi tiếp tục vươn vuốt ra vặn thêm tí nữa —— Cứ liên tục làm như vậy, chờ đến khi nó cảm thấy mỡ trên vuốt mình bắt đầu đốt cháy, cả người đều đau nhức, thì cái đinh ốc nọ cuối cùng cũng có dấu hiệu nới lỏng.
Tiểu Hắc ở sau lưng nó thò đầu ra hỏi: “Anh đang làm gì đó?”
Cẩn Nhiên không quay đầu lại mà nói: “Làm cách mạng.”
Tiểu Hắc: “…”
Lúc này, có nhân viên công tác mở cửa đi vào thông báo cho mọi người ở trong phòng hóa trang đi qua bên studio, nói đạo diễn Giang mua điểm tâm ngọt ở một tiệm rất có tiếng (muốn mua phải xếp hàng trước) về làm tiệc trà chiều, gọi mọi người qua cùng ăn. Người trong phòng lúc này hầu hết đều là mấy cô gái trẻ, mới nghe đến điểm tâm ngọt liền hai mắt sáng rực, ngay cả Từ Thiến Thiến đang ngồi bắt chéo chân trên sa lông cũng ngừng chơi di động, quay đầu nhìn thoáng qua —— trợ lí của cô nàng quả là mắt sắc, thấy bộ dáng đó liền biết Từ Thiến Thiến cũng muốn đi nhưng lại kiêu căng không thể cứ thế mà đứng dậy bước sang ngay được; vậy nên cô ta liền trưng ra khuôn mặt tươi cười, dùng âm lượng không cao không thấp – nhưng đủ khiến cho người trong phòng hóa trang đều nghe được – nói: “Chị Thiến, đạo diễn Giang mời trà chiều nha, em vẫn muốn nếm thử đồ ngọt ở chỗ đó, tiếc là lần nào xếp hàng cũng không đến lượt cả! Chút xíu nữa mọi người đều sang bên kia, mình chị ở đây cũng không kịp tiến độ, chi bằng nể mặt đi cùng tụi em đi, dù không ăn thì ngồi đó trò chuyện với tụi em cũng được mà!”
Vừa nói xong, tất cả mọi người trong phòng hóa trang (chỉ cần không bị ngu) sẽ hiểu được sự việc, tuy trong lòng đều ồn ào cảm khái: “Có trời mới muốn nói chuyện với mi đó”, thì lúc này cũng không thể không bày ra bộ dạng nhiệt tình, sôi nổi hùa theo: “Đúng vậy đúng vậy, chị sang tí đi.”
Từ Thiến Thiến dừng lại tầm ba giây, giây thứ tư liền nhếch cái môi đỏ lên cười cười, tùy tay thả di động xuống bàn trà cạnh sô pha, nói: “Được thôi, tuy không thích đồ ngọt cho lắm, nhưng sang đó góp vui với mọi người tí cũng được.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT