Hai giờ chiều, Thẩm Minh Dữu và Niệm Niệm đến một quán trà sữa ở cổ trấn, quán trà sữa mở ở một góc đường tấp nập người qua lại, vì là mùa hè nên rất đông người đến mua trà sữa.
Ông chủ đã chờ từ sớm, sau khi nhìn thấy mẹ con Thẩm Minh Dữu, liền nhiệt tình mời hai mẹ con bọn họ mỗi người một ly trà sữa do đích thân ông chủ làm ra.
Uống xong trà sữa là đến thời gian làm việc của bọn họ. Hai mẹ con vì kiếm tiền nên quyết định phân công nhau làm việc, Niệm Niệm ở trong quán tiếp khách, còn Thẩm Minh Dữu sẽ đi giao trà sữa.
Ông chủ dẫn Thẩm Minh Dữu đến cửa, đưa chìa khóa xe cho cô: “Biết lái xe điện chứ.”
Thẩm Minh Dữu không nhận lấy chìa khóa, ánh mắt cô nhìn về chiếc xe điện phía sau.
[Tôi biết quán trà sữa này, nhà của tôi cách đó không xa, bây giờ tôi đặt hàng, nói không chừng nếu may mắn có thể để Thẩm Minh Dữu giao hàng cho tôi, ha ha.]
[Thẩm Minh Dữu là một phu nhân giàu có sao có thể biết lái xe điện chứ, tổ chương trình để Thẩm Minh Dữu đi giao hàng, là đang giỡn hả?]
[Nhìn bộ dạng Thẩm Minh Dữu không giống người biết lái xe điện, chẳng lẽ lại để cô ấy đi bộ giao hàng?]
[Quả thực làm khó Thẩm Minh Dữu, để một người không biết chạy xe điện đi giao hàng, vậy mà đạo diễn cũng nghĩ ra được.]
“Có phải cô không biết lái xe điện không?”
Ông chủ hỏi: “Không biết cũng không sao, phần lớn các đơn đặt hàng của tôi đều là những khách hàng quen ở xung quanh, cách nơi này không quá xa, nếu cô đi bộ giao thì một buổi chiều chắc có thể giao khoảng mười đơn, một đơn là hai tệ, mười đơn là hai mươi tệ, cũng không biết có đủ cho cô và con gái ăn bữa tối không?”
Ông chủ tiếc nuối nói: “Nếu cô biết lái xe điện thì tốt rồi, như vậy ít nhất có thể giao được hai đến ba mươi đơn, tiền kiếm được cũng nhiều hơn.”
Quán trà sữa của ông ấy kinh doanh rất tốt, nhất là bây giờ đang vào mùa hè, sau buổi trưa là thời điểm nóng nhất, người đặt giao trà sữa vô cùng nhiều, ngoại trừ nhân viên giao hàng ra, ông chủ và nhân viên cũng có lúc sẽ đi giao hàng, bận cũng không giúp được, cho nên không lo không có đơn cho Thẩm Minh Dữu giao.
Chỉ là nữ minh tinh xinh đẹp này không giống như người có thể chịu được cực khổ giao hàng, huống hồ còn là đi bộ giao hàng dưới cái nắng to của mùa hè.
[Không đủ đâu ông chủ ơi, Thẩm Minh Dữu là khách quen của Ngự Thực Cư, hai mươi tệ làm sao đủ!]
[Tôi đoán Thẩm Minh Dữu sẽ mặc kệ không làm, đi bộ giao hàng dưới cái nắng mùa hè, đừng nói là Thẩm Minh Dữu, đổi lại là tôi cũng không đi, không ăn được cơm tối thì không ăn, chịu đói thôi.]
[Người lớn có thể chịu đói, nhưng trẻ em thì không được, Thẩm Minh Dữu không ăn cũng phải lo cho đứa bé chứ.]
[Hay là đi giao vài đơn đi, kiếm một ít tiền cho Niệm Niệm của chúng ta mua bánh mì, đừng để cho đứa bé chịu đói.]
Thẩm Minh Dữu giơ ngón tay chỉ vào bên kia chiếc xe điện: “Cái này có thể lái không?”
“Xe điện đương nhiên có thể lái, nhưng không phải cô không biết lái à?”
Ông chủ nhìn theo hướng ngón tay của Thẩm Minh Dữu, mới phát hiện Thẩm Minh Dữu không phải chiếc xe điện của mình: “Cô nói là cô muốn lái chiếc… xe máy này sao?”
“Đúng, tôi có thể lái không?”
“...”
Ông chủ mang khuôn mặt kinh ngạc: “Có thể thì có thể, nhưng cô biết lái không?”
Chiếc xe máy Harley này là món đồ yêu thích của ông chủ, ông ấy cũng không dám tùy tiện cho nữ minh tinh nhìn như ngay cả xe điện cũng không biết lái này sử dụng, lỡ như có nguy hiểm gì thì phải làm sao?
“Tôi biết.”
Ông chủ nhìn Thẩm Minh Dữu nói vô cùng tự tin, liền đưa chìa khóa cho cô, muốn cho cô thử một chút, nói không chừng người ta thật sự biết lái.
Ống kính phát sóng trực tiếp đang quay cuộc nói chuyện của bọn họ, lập tức chuyển qua nơi mà Thẩm Minh Dữu chỉ, chỉ nhìn thấy bên trong đặt một chiếc xe máy Harley màu đen với những đường nét đẹp mắt và vẻ ngoài rắn rỏi.
[Hả? Thẩm Minh Dữu muốn lái xe máy đi giao hàng sao?]
[Loại xe máy này có rất ít phụ nữ biết lái, Thẩm Minh Dữu sao có thể biết lái được?]
[Chị à đừng có phô trương như thế, lỡ như ngã thì phải làm sao, cô vẫn còn Niệm Niệm nữa đó.]
[Chắc là Thẩm Minh Dữu đang đùa với ông chủ thôi.]
Trong lúc cư dân mạng đưa ra đủ loại suy đoán, Thẩm Minh Dữu đã đội mũ bảo hiểm lên, cô dứt khoát bước lên xe máy, cắm chìa vào trong lỗ khóa xoay nửa vòng, rồ ga một phát khiến chiếc xe máy phát ra tiếng brừm, sau đó một cái bóng màu đen phóng ra ngoài, nhanh đến mức ngay cả ống kính phát sóng trực tiếp cũng xém chút không theo kịp, chỉ có thể quay được một bóng lưng.
May mà Thẩm Minh Dữu chỉ chuyển một vòng nhỏ liền quay lại, động tác nhẹ nhàng di chuyển, chiếc xe máy Harley vững vàng dừng lại bên cạnh ông chủ.
Thẩm Minh Dữu cởi mũ bảo hiểm ra, cô lắc lắc đầu tóc rối bời, nở nụ cười với ông chủ: “Bây giờ, tôi có thể lái nó đi giao trà sữa không?”
[A a a Thẩm Minh Dữu lái xe máy vừa đẹp vừa ngầu!]
[Nhìn thấy động tác di chuyển nhẹ nhàng vừa nãy chưa, Thẩm Minh Dữu đây là đang phơi bày kỹ năng của mình.]
[Thẩm Minh Dữu người phụ nữ này lại đẹp trai như vậy!]
[Vẻ mặt bình tĩnh độc lập của Niệm Niệm: Xem ra mẹ tôi lại ngầu với mọi người rồi.]
[A a a động tác xuống xe và cởi mũ vừa rồi của Thẩm Minh Dữu sao lại đẹp như thế, người đẹp xe máy tôi rất thích!!!]
Khi Thẩm Minh Dữu và Giang Niệm Niệm được đưa đến quán trà sữa làm việc, thì Giang Trầm đang ngồi ở trước màn hình phát sóng trực tiếp.
Nhìn thấy vợ và con gái đang làm việc vất vả dưới cái nắng mùa hè, Giang Trầm không tán thành, có ngàn vạn cách thức và phương án để ghi chương trình, không phải để cho khách mời chịu khổ mới gọi là trải nghiệm cuộc sống.
Giang Trầm cảm thấy tổ chương trình này không được.
Buổi sáng anh vẫn luôn họp, không có cách nào xem phát sóng trực tiếp đúng giờ, đành để cho trợ lý thu lại toàn bộ thời gian phát sóng liên quan đến phòng phát sóng trực tiếp của Thẩm Minh Dữu, đợi khi anh nghỉ ngơi sẽ xem.
Cho nên đợi đến khi Giang Trầm làm xong việc buổi sáng, lợi dụng thời gian ăn cơm để vừa xem phát sóng trực tiếp đang diễn ra, vừa xem lại video buổi phát sóng mà trợ lý ghi lúc sáng, sau đó anh phát hiện, phòng phát sóng trực tiếp của Thẩm Minh Dữu xuất hiện rất nhiều người đang dắt mũi, hay còn gọi là thuỷ quân*.
*Thủy quân: là một nhóm người được một tổ chức hay cá nhân nào đó trả tiền để dẫn dắt dư luận.
Trước tiên anh dọn dẹp đám thủy quân đó cho xong, đến chiều quả nhiên phần bình luận trong phòng phát sóng trực tiếp của Thẩm Minh Dữu đã bình thường trở lại, bên trong đều là những khán giả thật sự, sẽ không có người sẽ dẫn dắt dư luận bôi đen vợ và con của anh nữa.
Giang Trầm vừa mới yên lòng, nhưng sau khi nhìn thấy Thẩm Minh Dữu phải ra ngoài giao hàng, anh lại bắt đầu thấy đau đầu.
Thẩm Minh Dữu là thiên kim tiểu thư được bảo bọc từ bé, cơm áo đều có người phục vụ, ra ngoài có xe sang trọng đưa đón, tất cả đều có người phụ trách xử lý thỏa đáng.
Từ nhỏ cô đã được hưởng nền giáo dục tốt nhất, tố chất dịu dàng tao nhã, bình thường học đều là nghệ thuật piano và thẩm mỹ cắm hoa… đừng nói đến xe điện, ngay cả xe đạp cô còn chưa từng đi.
Cho nên khi nhìn thấy Thẩm Minh Dữu đội mũ bảo hiểm lên, thành thạo lái chiếc Harley trên đường, Giang Trầm rất khiếp sợ.
Rất khiếp sợ.
Đây là Thẩm Minh Dữu mà trước giờ anh chưa từng nhìn thấy.
Lúc này, tiếng gõ cửa của trợ lý Phương cắt đứt nỗi khiếp sợ của Giang Trầm.
“Chuyện thủy quân đã điều tra ra được là ai làm chưa?”
“Đã tra ra được là một nhóm thủy quân được nuôi bởi công ty truyền thông Tinh Diệu.”
“Truyền thông Tinh Diệu?”
“Đúng, truyền thông Tinh Diệu là công ty quản lý giải trí đứng nhất nhì trong giới, dưới trướng có vài nghệ sĩ đang hot, mỗi năm bọn họ tiêu một số tiền không nhỏ để nuôi thủy quân và marketing.”
“Vợ tôi và truyền thông Tinh Diệu có tranh chấp gì sao?”
“Thật sự không có, mối liên hệ duy nhất là một nghệ sĩ dưới trướng của truyền thông Tinh Diệu cũng tham gia 《Mẹ là Siêu Nhân》 mùa này giống vợ anh, tên là Cố Ngải Phỉ.”
“Biết rồi.” Giang Trầm để tay trên bàn làm việc, ngón trỏ dài gõ gõ trên mặt bàn, trong mắt anh lóe ra ánh sáng không rõ hàm ý, căn dặn nói: “Đem báo cáo tài chính các năm của truyền thông Tinh Diệu đưa qua đây.”
“Tổng giám đốc Giang, anh muốn…”
Giang Trầm nói: “Tôi muốn làm cho bọn họ phải trả giá đắt.”
Trợ lý Phương trong lòng mặc niệm cho truyền thông Tinh Diệu, chọc ai không chọc, lại cứ muốn chọc Giang Trầm, mấy ngày gần đây tâm trạng của tổng giám đốc Giang không được tốt, mà trong lúc mấu chốt này truyền thông Tinh Diệu lại dám bắt nạt vợ và con gái của tổng giám đốc, cái giá này e rằng có hơi lớn.
Nhìn xem, tổng giám đốc nhà cậu ấy lúc này nhíu mày đến mức có thể kẹp chết một con ruồi, nhất định là lúc này đang có nhiều chuyện không vui.
Giang Trầm quả thực không vui.
Vì vừa mới lúc nãy bình luận trong phòng phát sóng trực tiếp của Thẩm Minh Dữu khi nhìn thấy Thẩm Minh Dữu lái xe máy đi giao hàng, rất nhiều cư dân mạng lại bắt đầu đưa ra một số suy đoán về chuyện trở lại của Thẩm Minh Dữu.
[Năm năm trước Thẩm Minh Dữu giải nghệ gả vào nhà giàu, cô ta trải qua cuộc sống an nhàn sung sướng, tại sao đột nhiên lại muốn trở lại? Tôi thật sự rất tò mò về vấn đề này.]
[Người gả vào nhà giàu như Thẩm Minh Dữu, làm bà chủ nhà giàu, đột nhiên lại thay đổi lớn như vậy, trở lại làm việc, thông thường mà nói đều là do hôn nhân xảy ra vấn đề, ví dụ như chồng bị phá sản hoặc là ngoại tình, người vợ sau khi ly hôn vì cuộc sống sau này chỉ có thể chọn trở lại làm việc.]
[Cho nên gả vào nhà hào môn cũng không phải chuyện tốt.]
Đám cư dân mạng đoán rất chính xác, Thẩm Minh Dữu quả thực muốn ly hôn với anh.
Nhưng mà thứ nhất anh không phá sản, thứ hai không ngoại tình, sao vợ anh lại muốn ly hôn.
Giang Trầm gọi trợ lý Phương đang muốn ra khỏi cửa lại, nhắc nhở cậu ấy–
“Đặt vé máy bay, về nước.”