Lời này của nàng ta không phải là giả, ngoài những người hàng xóm hai bên nhà nàng ta hỏi, thêm vào đó hẻm Hoa Quế ngày nào cũng ăn cá ngon như vậy, ngày thường đi lại cũng trò chuyện với những người hàng xóm khác, còn có một số người ở hẻm Hoa Quế ngày thường tiếp khách cũng sẽ mua hai con cá ở chỗ Hứa Thấm Ngọc để tiếp khách, hoặc nữ nhân về nhà thân nương, cũng mua hai con mang về, không ai không nói là ngon.
Tiếng tăm Hứa tiểu nương tử làm cá vừa ngon vừa rẻ đã truyền đi.
Những người khác cũng muốn đến hẻm Hoa Quế mua cá nhưng cũng giống như Ngô thị nói, cá của nàng một ngày chỉ có mười mấy con, chỉ đủ bán cho người hẻm Hoa Quế, những người khác muốn mua cũng không mua được.
Hứa Thấm Ngọc nói: "Vài ngày nữa cái nồi sắt lớn đặt sẽ về, đúng là sẽ tăng thêm một chút, đến lúc đó những người khác muốn mua cũng được, ngoài ra còn thêm một chút chả cá, đầu cá hầm đậu phụ cũng bán."
Mặc dù việc kinh doanh cá không kiếm được nhiều tiền như bánh kẹp thịt nhưng tích tiểu thành đại, có thể mở rộng danh tiếng, không phải đã có người nhớ đến và muốn mua rồi sao.
Ngô thị suy nghĩ một chút rồi lại nói: "Hình như tôi ta nghe nói tiểu nương tử bán cá có chút chuyện."
Hai ngõ không xa nhau, chuyện vặt vãnh gì cũng có thể truyền khắp phố Nam bên này.
Hứa Thấm Ngọc có chút bất lực, không ngờ chuyện này lại truyền ra, liền kể cho Ngô thị chuyện bà lão La ăn chực, sau đó mượn cớ trả tiền cá chạy đến nhà nàng gây chuyện trộm công thức làm cá, còn có chuyện tối hôm qua lại đến xin lỗi rồi hai người lại cãi nhau.
Ngô thị lại nghe rất tán thành, muốn trị những kẻ phẩm hạnh không tốt như vậy thì phải có chút tâm cơ.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play