Người nữ nhân này chính là thân nương của Hứa Thấm Ngọc, Tiết thị.
Tiết thị nghe lời Mã Lục nói xong, khóc lóc thảm thiết nhưng nút thắt trong lòng cũng dần dần được gỡ bỏ.
Chỉ cần nhi nữ còn sống, chỉ cần nhi nữ còn ý chí cầu sinh thì sau này hai mẫu tử ắt sẽ có ngày gặp lại.
Hồi đó khi nhi nữ đến chỗ Thụ Vương, bà ấy đã làm ầm lên ở Hầu phủ, bị lão phu nhân sai người trói bà ấy lại, đưa Ngọc nương đến vương phủ của Thụ Vương, may mà nha hoàn bên cạnh bà ấy thông minh, lúc Ngọc nương bị trói lên kiệu, đã lén nhét năm lá vàng mà bà ấy chuẩn bị vào trong tay áo của Ngọc nương.
Mã Lục thấy người nữ nhân khóc thương tâm, trong lòng cũng không dễ chịu, đợi tiếng khóc của người phụ nữ nhỏ dần, hắn mới gãi đầu nói: "Phu nhân cứ yên tâm, ta thấy Hứa tiểu nương tử thực sự đã nghĩ thông suốt rồi, hơn nữa đồ ăn nàng ấy làm thực sự rất ngon, ta thấy đồ ăn ở tửu lâu lớn trong kinh thành cũng không ngon bằng đồ Hứa tiểu nương tử nấu, tay nghề của Hứa tiểu nương tử ở Tây Nam làm chút nghề kiếm sống chắc chắn không thành vấn đề, nàng ấy còn nói sau này kiếm được nhiều tiền sẽ đưa cho phu nhân tiêu."
Những lời này Tiết thị không để trong lòng, chỉ cần Ngọc nương có thể sống tốt là được.
Ngọc nương cũng thực sự biết làm chút đồ ăn, hương vị cũng tạm được nhưng nếu nói ngon hơn đồ ăn ở tửu lâu lớn bên Đô Tuần, bà ấy thấy có vẻ hơi quá lời.
Tiết thị lại cảm ơn Mã Lục, Mã Lục thấy thư cũng đã chuyển đến, liền cáo từ Tiết thị.
Lịch ca nhi tiễn Mã Lục ra ngoài, còn liên tục hỏi han về chuyện của tỷ tỷ mình, có thể thấy bằng mắt thường là rất lo lắng cho tỷ tỷ của mình.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play