Hứa Thấm Ngọc cảm thấy bây giờ là một cơ hội, trong cung lại không có người khác, chỉ có mấy người trong nhà họ, Ninh tỷ nhi gần đây không biết đang bận rộn cái gì, Phượng ca nhi và Nguyên tỷ nhi ngày thường lại theo thái phó học bài, cũng không có ai đến nói chuyện với Văn thị, Văn thị ngoài lúc dùng bữa có thể gặp mấy hài tử, thì những lúc khác đều một mình cô đơn ở trong cung điện, thật sự lạnh lẽo đến đáng sợ.
Nàng cũng sợ bà bà cả ngày lạnh lẽo cô đơn như vậy, trong lòng khó tránh sẽ nghĩ nhiều, lại trở về cung, khắp nơi đều là dấu vết của tiên đế và đại bá ca, cảnh cũ sinh tình, cho nên mới nghĩ đến chuyện để bà bà ra ngoài đi dạo nhiều hơn, đừng nghĩ nhiều, bởi vì mấy ngày nay nàng đều nhận ra tinh thần của Văn thị ngược lại không tốt như trước.
Quan trọng nhất là, thời cơ hiện tại rất tốt, không sợ bá quan trong triều đàm tiếu.
Văn võ bá quan trong triều cùng với hoàng đế chỉ nghênh thú một hoàng hậu, không lập hậu cung đều không nói nhiều, cũng không dám can gián nói gì.
Ước chừng những triều thần này trước đây bị Phục thái hậu và Thịnh Nguyên đế làm cho quá mệt mỏi, đối với chuyện tứ ca không tuyển tú không nạp hậu cung, cũng không có ai can ngăn.
Đại khái cũng là nghĩ rằng, chỉ cần tứ ca có thể làm một hoàng đế tốt, quản lý tốt triều chính, nhiều hơn nữa là vì bách tính, đừng giống tàn nhẫn như Phục thái hậu và Thịnh Nguyên Đế chỉ biết hưởng lạc không quan tâm đến sự sống chết của bách tính, cũng không quan tâm đến sự sống chết của đại thần trong triều là được, những thứ khác đều không quan trọng như vậy.
Cho nên hiện tại đối với chuyện hậu cung vẫn là nhắm một mắt mở một mắt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play