"Ngọc nương đến rồi, mau lại đây cho mẫu thân xem nào." Văn thị cười nói.
Hứa Thấm Ngọc buông tay tứ ca, nhấc váy chạy đến bên Văn thị, thân thiết nói: "Mẫu thân, ta cũng nhớ mẫu thân, dạo này mẫu thân ăn uống có quen không?"
Ở biên thành sống bảy năm, đã quen gọi tứ ca và mẫu thân, may là trong cung cũng không có người nào khác, Văn thị cũng không để ý đến những quy củ này, ngược lại còn thấy như vậy thoải mái hơn.
Trong hậu cung cũng không có người khác, vẫn là một nhà bọn họ, tứ ca cũng nói nàng không cần học những quy củ trong cung này, cho nên nàng cũng không học những quy củ trong cung, lúc gọi bà bà vẫn không nhịn được gọi là mẫu thân.
Văn thị cười mỉm nói: "Ăn quen ăn quen, Ngọc nương không cần lo cho ta, mẫu thân rất tốt, chỉ là ta và Ninh tỷ nhi, còn có Phượng ca nhi và Nguyên tỷ nhi đều nhớ ngươi, trưa ta bảo ngự thiện phòng làm vài món ngươi thích, trưa ở lại tẩm cung này dùng bữa được không?"
Hứa Thấm Ngọc gật đầu: "Được, vừa khéo ta cũng nhớ mọi người."
Thấy mẫu thân và Ngọc nương nói chuyện vui vẻ, đều quên mất là đến đây làm gì, Bùi Nguy Huyền khẽ ho một tiếng nhắc nhở: "Mẫu thân, ta và Ngọc nương nên dâng trà cho người rồi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT