Việc kinh doanh của Hứa Ký vẫn như thường, cuộc sống hàng ngày của Hứa Thấm Ngọc cũng không có gì khác biệt.
Nhưng đến cuối mùa hạ, người dân Tây Nam mới biết triều đình không phái người đi cứu trợ Trung Châu.
Một số bách tính và tá điền nghèo khổ ở Trung Châu đã không mua được lương thực để ăn, ngày nào cũng lên núi đào rau dại hái quả dại, có người không có gì ăn, thậm chí còn hái cả những loại lá cây có thể ăn được về luộc qua loa rồi ăn.
Nhưng triều đình vẫn không phải quan viên đi cứu trợ.
"Sao hoàng đế vẫn chưa phái người đi cứu trợ vậy?"
"Có phải quốc khố trống rỗng không? Cho nên không có tiền để cứu trợ?"
"Quốc khố trống rỗng gì chứ, hàng năm chúng ta nộp bao nhiêu lương thực và thuế ruộng lên trên, còn có các thương nhân giàu có nộp đủ loại thuế thương nghiệp thuế cửa hàng thuế ruộng, nghe nói khi tân đế mới lên ngôi, còn sao nhà một loạt quan viên, những quan viên đó giàu có biết bao, chắc chắn đều nộp vào quốc khố rồi, cho dù quốc khố trống rỗng thì cũng là do người trên kia xa hoa lãng phí, phung phí vô độ mới khiến quốc khố trống rỗng."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT