Hứa Thấm Tuệ cũng thực sự sốt ruột, nàng ta thấy đã bốn năm trôi qua, nàng ta đã hai mươi tuổi, trở thành một lão cô nương, lại không thể dựa vào tân đế, muốn đi tìm Thụ Vương cũng không có cách nào, lúc trước nàng ta nói muốn mỗi tháng gửi cho Thụ Vương một bức thư, cha Hứa không cho phép, sợ để lộ dấu vết, để người trong cung biết, đến lúc đó sẽ liên lụy đến cả Hứa gia. Hứa Thấm Tuệ không còn cách nào, chỉ có thể nửa năm viết một bức thư cho Thụ Vương và nhị tỷ nhưng đã hơn hai năm trôi qua, nàng ta lại không nhận được một bức thư nào.
Những bức thư này cũng đều do tâm phúc của cha Hứa đưa đến Tây Nam, mỗi lần đều đưa đến Bùi gia.
Hoá ra là Bùi Nguy Huyền đã nói với Văn thị và Ninh tỷ nhi, nếu nhận được thư của Hứa Thấm Tuệ từ kinh thành thì đốt hết, không cần báo cho hắn biết cũng không cần báo cho Ngọc nương.
Cho nên Hứa Thấm Ngọc vẫn luôn không biết Hứa Thấm Tuệ còn viết thư cho nàng.
Hứa Thấm Tuệ thậm chí còn muốn giả chết, đợi đến khi quan tài của nàng ta được chôn cất, nàng ta có thể lén lút đến Tây Nam.
Tây Nam lại cách kinh thành xa xôi như vậy, trời cao hoàng đế xa, cho dù nàng ta tạm thời đổi một thân phận ở lại bên cạnh Thụ Vương cũng không sao, chỉ cần Thụ Vương có thể kế thừa đại thống, sau này thân phận của nàng ta vẫn có thể khôi phục lại.
Nhưng cha Hứa cũng không đồng ý, nói phải cân nhắc kỹ càng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play