Hai mẫu tử Triệu gia đều rất tò mò.
"Hứa chủ quán, sao đồ ăn người làm, nương nương lại chịu ăn?"
Hứa Thấm Ngọc cười nói: "Cho dù là thức ăn dạng lỏng cho hài tử, cũng phải làm cho ngon, hơn nữa hài tử mới một hai tuổi, khẩu vị không giống người lớn, không thể ăn quá mặn, hương vị nhạt nhạt là vừa, khứu giác của hài tử cũng rất nhạy, vì quen uống sữa, sữa thực ra cũng có mùi tanh, hài tử lại quen với mùi tanh của sữa, những thức ăn khác có mùi tanh sẽ không thích ứng được, nếu mùi tanh của thịt trứng không xử lý tốt, hài tử sẽ không thích ăn, thịt nạc phải dùng nước gừng hành để khử mùi tanh, cháo cũng phải nấu nhừ vừa phải."
Tóm lại là tuy thanh đạm nhưng hương vị cũng rất ngon.
Hài tử không ngốc, hương vị không ngon, không hợp khẩu vị của hài tử, chúng đương nhiên không thích ăn.
Hứa Thấm Ngọc còn nói cho Triệu thái thái và Triệu đại nãi nãi mấy món thức ăn dạng lỏng đơn giản, dễ tiêu hóa, thích hợp cho hài tử một hai tuổi ăn, cũng nói với họ, không cần cho quá nhiều gia vị, chú ý đến thời gian nấu và nguyên liệu là được.
Sau đó mấy ngày, Hứa Thấm Ngọc mỗi ngày còn đặc biệt làm thức ăn dạng lỏng cho tiểu nương nương.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play