Nhạc Vi Dân ở lại khách điếm Nhiêu Châu.
Liễu nương cũng không còn mặt mũi đến tìm ông ta, chỉ buồn bã ngồi ở nhà, Kỷ ca nhi cũng khóc lóc hỏi cha mình là ai.
Ngày hôm sau, Nhạc Vi Dân bán hết lụa là gấm vóc và vàng bạc châu báu đã lấy từ Liễu nương, còn định bán cả ngôi nhà hai gian ở hẻm Thạch Tỉnh nhưng nhà không dễ bán, ông ta hạ giá, bốn năm ngày sau, mới có nha hành mua nhà, tổng số tiền bán được cũng chỉ 2300 nghìn lượng.
Cầm tờ ngân phiếu 2300 lượng này, Nhạc Vi Dân quay về trấn Nguyên Bảo một chuyến...
Hứa Thấm Ngọc nghe đến đây, không khỏi nhíu mày: "Sao hắn còn mặt mũi quay về trấn Nguyên Bảo?" Đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, nàng mở to mắt hỏi: "Hắn, hắn không phải là quay về trấn Nguyên Bảo muốn làm lành với phu nhân, hoặc muốn đưa nhị thiếu gia đi chứ?"
Theo tính tình của Nhạc Vi Dân, ông ta ngay cả việc làm rể cho Đông gia cũng thấy mất mặt, xảy ra chuyện xấu hổ như vậy, ông ta không thể ở lại Tây Nam, chắc chắn sẽ rời đi nhưng chắc chắn ông ta cũng hối hận vì đã hòa ly với Đông thị, hoặc là quay về muốn làm lành với Đông thị, khuyên Đông thị bán gia sản cùng ông ta rời khỏi Tây Nam nhưng suy nghĩ này rõ ràng ngay cả Nhạc Vi Dân cũng biết là viển vông, cho nên trong lòng ông ta hẳn không hy vọng.
Còn Kỷ ca nhi do Liễu nương sinh ra không phải hài tử của ông ta, người này lại coi trọng huyết mạch của mình như vậy, khả năng lớn hơn là muốn đưa nhị thiếu gia của Đông gia đi, dù sao đó cũng là huyết mạch của ông ta, còn theo họ ông ta.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play