Có Kỷ ca nhi, ông ta chỉ cảm thấy Kỷ ca nhi mới là hài tử ruột của mình, còn Liễu nương bây giờ còn có một đứa trong bụng, nếu thật sự mang theo Tịch ca nhi đi, ông ta sợ Liễu nương sẽ tức giận.
Nhạc Tịch đột nhiên không nói gì nữa, chỉ là sắc mặt trắng bệch.
Lúc này còn có gì không hiểu nữa, hóa ra những gì nương nói đều đúng, cha thật ra căn bản không yêu thương bọn họ, kể cả hắn, cha cảm thấy những hài tử sinh ra từ bụng nương đều là sỉ nhục ông ta, sẽ khiến ông ta nhớ rằng mình là người nhập chuế Đông gia.
Thấy Tịch ca nhi không nói gì nữa, Nhạc Vi Dân xách bọc đồ đi ngang qua trước mặt hắn, không hề quan tâm đến bộ dạng trắng bệch đến đáng sợ của Tịch ca nhi.
Sắc mặt Đông thị lạnh lùng, bà ta vốn tưởng Nhạc Vi Dân đối với Tịch ca nhi dù sao cũng vẫn có chút tình cảm phụ tử, xem ra, ông ta đối với Tịch ca nhi cũng không có chút tình cảm nào, đã như vậy, bà ta cũng làm chuyện tuyệt tình hơn một chút.
Đông thị không nói hai lời, bảo người nhà chuẩn bị xe ngựa, đi một chuyến đến thành Nhiêu Châu, đi tìm Liễu nương kia, tiền Nhạc Vi Dân nuôi Liễu nương và đứa bé kia cũng là tiền của Đông gia, bà ta phải lấy về hết.
Đưa theo nô bộc, Đông thị lên đường đến thành Nhiêu Châu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT