"Vâng." Chân Võ không thích nói chuyện, chỉ gật đầu nhưng cũng giải thích với người nữ nhân dung mạo ôn hòa trước mắt: "Rượu nho do Hứa tiểu nương tử ủ rất ngon, cũng nhớ đến các người, phu nhân nhà ta hiện tại cùng Hứa tiểu nương tử cùng nhau làm nghề ủ rượu nho này, vừa đúng lúc đợt hàng đầu tiên phải đưa đến kinh thành, Hứa tiểu nương tử liền bảo ta mang đến cho phu nhân nếm thử một ít rượu và một phong thư."
Đưa thư cho Tiết thị xong, Chân Võ không nán lại lâu, rời khỏi phủ Đức Xương Hầu.
Tiết thị biết Chân Võ bận, cũng không giữ lại, cầm thư tiễn người ra ngoài, lại trở về nội viện xem thư Ngọc nương gửi cho bà ấy.
Ngọc nương trong thư nói rất nhiều, viết lảm nhảm mấy tờ, chỉ nói rằng nàng ở Biên Thùy sống không tệ, mỗi ngày bận rộn, chuyện tiệm ăn và xưởng rượu đều sẽ kể trong thư cho Tiết thị nghe, cũng nói với Tiết thị, bà bà và tiểu cô đối xử với nàng đặc biệt tốt, nàng và tứ ca cũng không tính là phu thê, hai người coi như là huynh muội.
Còn nói với Tiết thị, bà bà nói sau này nếu nàng có người mình thích thì để nàng và tứ ca hòa ly, để nàng đi lấy trượng phu mới.
Nhưng nàng không muốn thành thân, nàng một lòng chỉ muốn ở tiệm ăn và xưởng rượu, chỉ muốn kiếm thêm chút bạc.
Tiết thị xem xong, trong lòng không khỏi cảm thấy ấm áp và cảm khái.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT