Thực khách đều có chút thất vọng, biết được một món ăn ngon nhưng lại không thể ăn được, đây là sự giày vò đau khổ nhất đối với những thực khách thích đồ ăn ngon.
Hứa Thấm Ngọc cũng muốn thử xem, thấy canh giò heo hầm măng bán khá chạy, mùa đông năm nay có thể ướp thêm nhiều giò heo, đến lúc đó sẽ báo trước với Điền Đồ Hộ, để ông ta nói với trại chăn nuôi lợn, giữ lại cho nàng năm trăm chân giò heo.
Đến cuối xuân, xưởng rượu cuối cùng cũng xây xong, giếng nước cũng đã đào xong, bình rượu, chai rượu, thùng gỗ bên trong xưởng rượu đều đã chuẩn bị đầy đủ, chỉ chờ vào hè, nho dại chín, có thể hái xuống bắt đầu rửa sạch phơi khô.
Chưa qua được hai ngày, lại đến giờ cuối của canh Dậu, cửa viện Bùi gia vang lên tiếng gõ.
Hứa Thấm Ngọc và Văn thị vừa mới về, nghe thấy tiếng gõ cửa bên ngoài, hai người nhìn nhau, trên mặt hiện lên vẻ mừng rỡ, đều cho rằng Bùi Nguy Huyền đã trở về.
Đợi mở cửa viện ra xem, người bên ngoài không phải Bùi Nguy Huyền, mà là Mã Lục.
Mã Lục thấy Hứa tiểu nương tử rất vui mừng, thậm chí không để ý đến vẻ thất vọng trên mặt hai người, Mã Lục kích động nói: "Hứa muội tử, ta lại đến rồi, một năm nay ta và đầu nhi đều không đến Tây Nam này, những tội thần và phạm nhân bị lưu đày đều bị phát đến những nơi khác, cách đây hơn một tháng mới lại có một nhóm trọng phạm bị đưa đến Tây Nam, ta cũng tranh thủ đến đây một chuyến."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT