Lỗ phu nhân cũng không để ý, tưởng là thịt chân giò heo muối bình thường, chỉ không biết tại sao bây giờ vẫn treo, thịt muối ướp một tháng là có thể ăn được.
Xưởng này quả thực hơi nhỏ, Lỗ phu nhân biết là không để được rượu vang, cho dù trong trấn Nguyên Bảo cũng không có xưởng rượu lớn như vậy, bà ta định xem trong trấn Nguyên Bảo có đất đủ để bà ta xây xưởng rượu không, nếu không thì chỉ có thể đến các thôn trấn gần đó tìm đất, ở thôn xóm muốn chia một mảnh đất lớn cũng dễ dàng.
Xưởng rượu nấu rượu vang, Hứa Thấm Ngọc không cần quản nhưng nàng cũng hy vọng vị trí gần một chút, sau này đi lại cũng tiện hơn.
Lỗ phu nhân và Hứa Thấm Ngọc chỉ có thể quay về tửu điếm trước, lúc đi, Hứa Thấm Ngọc dặn dò Mặc Ngọc trông coi xưởng, thật ra ban ngày không cần chúng đến trông coi, bên này người ra vào tấp nập, ban ngày cũng không có ai dám trèo tường vào nhưng hai con quá tận tụy, nàng nói để chúng trông coi giò heo trong xưởng, hai con thậm chí còn thay phiên nhau đến cả ban ngày.
Mặc Ngọc lại nhẹ nhàng cọ cọ Hứa Thấm Ngọc, rồi nằm sấp trước căn nhà treo đầy giò heo.
Hứa Thấm Ngọc và Lỗ phu nhân lúc này mới rời đi.
Ra ngoài, đụng phải mấy người mười mấy tuổi hai mươi mấy tuổi, trông giống như đám côn đồ vô lại bình thường ven đường.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play