Hạ Sở đã hiểu được một chút: “Giáo sư muốn gả cho Giang Cảnh Viễn.”
Từ Thanh Dung nói: “Đúng, cô cảm thấy tên nhóc đó là một chỗ đột phá.” Cái gọi là đánh rắn đánh bảy tấc, bà cảm thấy so với việc tấn công Giang Cảnh Viễn, có được sự thừa nhận của con trai ông ấy thì hy vọng sẽ lớn hơn một chút.
Hạ Sở ngừng lại một lúc, nói: “Cô cũng đã nói Giang Cảnh Viễn có rất nhiều phụ nữ hơn nữa không có trái tim mà.” Một người đàn ông như thế, vắt óc tìm kế để gả làm gì chứ.
“Ngây thơ,” Từ Thanh Dung nói, “em biết Giang Cảnh Viễn có bao nhiêu tiền hay không! Từ bây giờ em bắt đầu vung tiền, vung đến khi cánh tay em đứt rồi cũng đều không vung hết đó có biết không!”
Hạ Sở không tưởng tượng ra được, cô cảm thấy đây là một ví von quá lố của Từ Thanh Dung.
Sau này cô đã biết, dùng tay mà vung thì đúng thật là không vung hết được, bạn liều mình hất ra mấy triệu tệ, trong chớp mắt người ta lại kiếm về mấy chục triệu tệ, làm sao vung đây?
Ôm lấy một con gà mẹ biết đẻ trứng thế này, đừng hi vọng không có trứng mà ăn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play