Giang Hành Mặc nắm được từ then chốt: “Trụ cột tinh thần?”
Trương Quan Đình nói: “Đối với cô ấy bây giờ mà nói thế giới này là một thế giới xa lạ, thậm chí là không thuộc về cô ấy, bây giờ cô ấy có thể tiếp nhận được, hơn nữa còn đối mặt với nó, Dante đóng vai trò tương đối quan trọng.”
“Anh có thể tưởng tượng một chút,” Trương Quan Đình tiếp tục nói, “Ở trong một thế giới mà ‘mọi thứ vốn thuộc về mình đều gắn thêm một cái tên khác của mình’, trong một thế giới mà không thể phân biệt được thật hay giả, một người bạn do chính cô ấy tự quen biết phải là đáng quý đến nhường nào.
Nói khoa trương một chút, đối cới cô ấy mà nói thì Dante là một hiện thực mới.”
Câu nói này nói rất vòng vèo nhưng Giang Hành Mặc lại nghe hiểu, mặc dù Hạ Sở thể hiện rất tốt, nhìn thì cũng lạc quan cởi mở nhưng từ đầu đến cuối cô không chịu trực tiếp thừa nhận mình mất trí nhớ, khăng khăng cho rằng mình đến từ mười năm trước, đây vốn chính là một loại quá trình tìm kiếm chính mình nhưng lại phủ nhận chính mình.
Cô cứ như quanh quẩn bên trong “The Truman Show” (1), mọi thứ quen thuộc đều thuộc về cô lại không thuộc về cô, mọi thứ đã xuất hiện từ sớm đều như thật mà cũng như giả.
Mà Dante chính là người bạn đầu tiên mà “Truman” quen biết sau khi ra khỏi “thế giới”, một “hiện thực” chứng minh bản thân cô tồn tại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT