Thật ra Hạ Sở rất kháng cự với bác sĩ tâm lý.
Bất kể có vấn đề hay không, sợ là hầu hết mọi người đều mâu thuẫn khi bước vào trong này.
Người có bệnh sẽ cảm thấy chính mình không có bệnh, người không có bệnh lại càng cảm thấy mình không có bệnh, nếu cực đoan một chút còn sẽ cảm thấy chính mình bước vào xong lại bước ra thì bất kể trước đó như thế nào, bước ra sẽ có bệnh.
Dĩ nhiên Hạ Sở không có loại thành kiến này nhưng một mình ở cùng trong một phòng với một người xa lạ, khó tránh có chút căng thẳng.
Phòng khám và điều trị bố trí rất ấm cúng, cửa số sát đất rộng rãi, màn cửa màu vàng ấm áp cột lỏng lẻo ở một bên, cứ như cơn gió bên ngoài vừa thổi thì nó sẽ thoát khỏi móc treo mà đong đưa theo gió. Căn phòng không lớn nhưng đồ đạc lại không ít: phía trước là tủ đựng sách màu nâu nhạt, xếp đầy sách, sách không phải là loại hoàn toàn mới, cảm giác bị lật xem này đem đến cho người ta một cảm giác an toàn; trên bàn học có máy tính, sách đã lật ra, một quyển sổ tay màu đen còn có một cây bút lông, tất cả đều đặt một cách tùy ý, giống như một phòng sách được chủ nhân yêu thích.
Nhìn thấy những thứ này, sự căng thẳng của Hạ Sở giảm đi rất nhiều.
Trên tấm thảm trải sàn lông dài có hai chiếc sofa đơn đối xứng nhau, màu xám nhạt, bề mặt da hơi nhăn, đang lót hai tấm đệm hình đóa hoa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT