Hạ Sở nhìn chằm chằm anh, Giang “bánh ú” vẫn rất hồi hộp.
Anh tự cho là đã quấn kín không kẽ hở, không lộ bất kì chi tiết nào, trợ lý cũng liên tục đảm bảo: “Thật sự không nhận ra được Ngài là ai.” Đây đã không còn là vấn đề không nhận ra là ai nữa, mà là đây có phải là người hay không cũng không xác định được nữa rồi Lão Đại à!
Sau khi Hạ Sở ngồi xuống đã quay đầu nhìn anh: “Anh đều đã thế này rồi, hay là đừng đi nữa.”
Cô dẫn anh về nhà là để ăn mừng sinh nhật cho mẹ, chứ không phải để dọa ba mẹ đâu.
Giang Hành Mặc ồm ồm nói: “Lái xe.”
Tài xế đã khởi động xe, lái xe ra khỏi bãi giữ xe.
Hạ Sở vẫn rất buồn rầu: “Anh thật sự không nghiêm trọng sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT