Ánh mắt của tất cả mọi người đều tập trung trên người Hạ Sở, giống như từng chiếc đèn pha có độ sáng rực rỡ, khao khát xuyên qua da thịt, tách lọc xương và máu, chiếu rọi rõ ràng lục phủ ngũ tạng (1) được xương sườn bảo vệ.
Những ánh mắt thật đáng sợ, chất chứa bên trong không phải là dụng ý xấu một cách đơn thuần, không phải là sự tò mò một cách đơn giản, càng không hề liên quan đến lễ phép hay nhục nhã. Chỉ là vô số đôi mắt đó, tập trung lại cùng nhau, giống như vô số con ruồi trên đầu của một con thú vật đang thối rữa. Đó là con ruồi chúa.
“Ruồi chúa” —— Hạ Sở mười tám tuổi đã xem qua quyển sách này, cô của lúc đó không thể hiểu được sự bạo lực mù quáng đến từ tập thể, bây giờ đã nhận thức được một cách rõ ràng.
Không biết Hạ Sở hai mươi tám tuổi sẽ ra sao nhưng Hạ Sở của bây giờ cảm thấy rất khó xử, không phải vì chính bản thân vấn đề này, cũng không phải vì Giang Hành Mặc, mà là vì những ánh mắt này.
So với tất cả những câu hỏi trước đó, hiển nhiên bọn họ càng mong chờ câu hỏi này, câu hỏi này không hề liên quan gì đến chủ đề của buổi họp báo, là một câu hỏi “riêng tư” không hề liên quan gì với trò chơi “Huyết Liệp”.
Một tiếng ‘tách’ vang lên, lập tức có vô số tiếng ‘tách tách’ đồng thời vang lên, nét mặt cứng đờ của Hạ Sở bị chụp lại toàn bộ, không hề bỏ qua mảy may một tí nào.
Người phóng viên nam đã hỏi trước đó, lại chất vấn nói: “Ngài đã sớm biết rồi đi nhưng lại ngầm đồng ý? Lẽ nào loại hành vi ngoại tình trong hôn nhân như vầy mà Ngài cũng lựa chọn tha thứ sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT