Lam Hồ ngồi trong phòng, bắt chéo chân, có chút đắc ý nói: "Không ngờ ra ngoài một chuyến, lại kiếm được ba trăm công phiếu."
Có số công phiếu này, thời gian này hắn không cần phải mượn công phiếu của Thập Thất nữa. Mặc dù Thập Thất rất rộng rãi, nhưng cứ mượn tiền mãi cũng không hay lắm! Lam Hồ tuy mặt dày, nhưng luôn bị mắng là ăn cơm mềm cũng có chút không dễ chịu. Gần đây Thập Thất mê mẩn việc ra tiệm tạp hóa mua quần áo, mỹ phẩm, áo ngực… Có vẻ tiền trong tay cũng hơi eo hẹp.
Lam Hồ thầm nghĩ: Nữ nhân a! Nữ nhân đều thích tiêu tiền bừa bãi.
Gia nhìn công phiếu trong tay Lam Hồ, có chút ghen tị. Gia đã đến Nguyệt Nha thôn xóm một thời gian, cũng hiểu được công dụng của công phiếu. Mặc dù khinh thường việc Lam Hồ ăn bám, nhưng Gia thật sự có chút ghen tị vì Lam Hồ có thể "ăn bám."
"Ngươi đã làm gì mà lão bản lại cho ngươi nhiều công phiếu như vậy?"
Lam Hồ thản nhiên nói: "Cũng không làm gì, chỉ là đi theo lão bản ra ngoài một vòng, mua một ít đồ."
Lam Hồ đột nhiên nhớ ra điều gì, nói: "Đúng rồi, toàn bộ đều là tiền của ngươi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play