Vỏ bánh trung thu truyền thống bởi vì lúc làm được trộn nước đường, vì vậy mới có màu vàng óng. Đường Cam bất chợt nảy sinh ý tưởng, dùng bột gạo nếp thay cho bột mì, bỏ vào một chút hoa quế cùng sữa bò, sau khi nhào kỹ thì chưng chín trong nồi, chờ tới khi nguội sẽ dùng để bọc các loại nhân đậu, nhân hạt sen, đè ra chữ, hoa văn trong khuôn đúc, thành phẩm sẽ là những chiếc bánh đáng yêu trắng như tuyết, vào miệng thơm ngọt mềm mại, ăn hơi nhiều cũng sẽ không thấy ngán.
 
Bánh trung thu kiểu mới của Đường Cam rất được hoan nghênh, người tới mua mỗi ngày nối liền không dứt, Đường Cam cùng Kim Túc hai người chỉ có thể miễn cưỡng quay vòng, Đường Cam rời giường sớm hơn một canh giờ, mệt đến mức quanh mắt là một vòng thâm đen nhàn nhạt, nhưng người lại cảm thấy vô cùng dào dạt, chỉ là theo thói quen mỗi khi bận rộn sẽ liếc mắt nhìn chiếc ghế bành Lục Thương hay ngồi, không còn gương mặt mỉm cười của người kia, trong lòng khó tránh khỏi có chút trống rỗng.
Cách trung thu khoảng hai ba ngày, không biết Lục Thương có trở về hay không.
Bà mối phẩy quạt õng ẹo tiến vào trong tiệm, nâng tay lan hoa chỉ chọn mấy món điểm tâm, Đường Cam quấn dây nhỏ quanh bao giấy dầu đưa cho nàng, đang xoa tay một chút chuẩn bị ghi chép vào sổ, liền nghe thấy âm thanh yêu kiều của bà mối nói: “Tiểu Đường công tử.”
Đường Cam ngẩng đầu lên bất đắc dĩ nói, “Mai di, ta đã đến tuổi nhược quán chi linh (*), không còn nhỏ.”
(*) Nhược quán chi linh là 20 tuổi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play