Thẩm Hành Vân bị câu trả lời bất ngờ này đả kích đến sững sờ, lập tức lộ ra một tia mất mát, nhưng lại dịu dàng mỉm cười, nói: “Ngươi gạt ta, nhưng ngươi không lừa được ta.”
“Ta không thích ngươi, không lừa ngươi.” Diệp Phi Chu dùng sức lực toàn thân để khống chế nét mặt của chính mình, khiến cho khuôn mặt luôn ngoan ngoãn đáng yêu kia tỏa ra cảm giác lạnh lẽo cứng rắn, y thừa dịp Thẩm Hành Vân thất thần bèn nhanh nhẹn chui ra khỏi cái ôm giam cầm của hắn, duy trì khoảng cách an toàn giữa hai người.
“… Ngươi đối với ta tốt như vậy.” Lông mày của Thẩm Hành Vân gắt gao nhíu lại, một tay hắn đè lại ngực, giống như vội vàng biện bạch cái gì đó, ngữ khí kịch liệt nói, “Ngươi cái gì đều nói cho ta, làm cái gì cũng đều nguyện ý cùng ta, chúng ta từ khi sinh ra liền như hình với bóng, hơn nữa, ngươi nhìn ánh mắt của ta…”
Diệp Phi Chu mím môi, khóe môi nhếch lên cứng ngắc, cứng ngắc đến đáng sợ, như sợ Thẩm Hành Vân nghe không hiểu, y chậm rãi nói từng chữ từng câu: “Ngươi là song sinh của ta, ta coi ngươi là một phần của chính mình, làm sao có thể không tốt với ngươi ? Thế nhưng cũng chỉ đến thế thôi, ngươi đừng nghĩ bậy nghĩ bạ được không ?”
Hai mắt Thẩm Hành Vân bị hỏa diễm trên chân trời phản chiếu đến đỏ đậm, tiếng nói bị tức giận thiêu đốt trở nên hơi khàn khàn: “Ngươi không muốn ta hao tổn thần cách, mới cố ý nói như vậy.”
Vẻ mặt của Diệp Phi Chu trống rỗng mà gật đầu, trong ánh mắt từ giận thành vui của Thẩm Hành Vân, ánh mắt của y lạnh như băng nói: “Quả thật, ta không muốn hại song sinh của chính mình bởi vì nhất thời kích động, hao tổn thần cách, biến thành người phàm.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play