Tình cảm không dám nói vẫn cứ kéo dài, ở trong góc bí mật lên men, càng cố gắng kìm nén, nó càng thành hình rõ ràng, nhưng được mười mấy năm gắn bó khéo léo cân bằng.
Nhưng đánh vỡ sự cân bằng này, là một sự kiện bất ngờ xảy ra với hai người.
Ngày ấy, Diệp Phi Chu nâng một núi sách đi qua Sở Bách Thú thì bỗng nghe thấy một thanh âm quen thuộc trên nóc nhà Sở Bách Thú, thanh âm kia tận lực đè thấp, nhẹ nhàng nói: “Nhìn lên trên.”
Diệp Phi Chu vừa ngẩng đầu, liền nhìn thấy nửa khuôn mặt nhô ra sau mái hiên, khóe môi lưu manh nhếch lên một cái, ngón tay cái chỉ ra sau, thấp giọng nói: “Ngươi đến đây.”
“…” Diệp Phi Chu một chữ cũng không hỏi nhiều, để sách xuống đằng sau một cây cột trên hành lang, rồi rón rén bò lên, ngói lưu ly trơn tuồn tuột, Diệp Phi Chu dùng cả tay lẫn chân, cẩn thận từng li từng tí nhích đến bên người Thẩm Hành Vân, ném qua một ánh mắt thắc mắc.
Thẩm Hành Vân chỉ vào chỗ trống do bị hắn nhấc lên một viên ngói, Diệp Phi Chu cụp mắt nhìn vào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play