Kẻ ngốc kia cuối cùng ra sao?” Tôi hỏi con bé, nếu tôi đoán không nhầm, thì ông ấy đã chết.
Nó chỉ vào mặt đất trước mặt tôi: “Hắn vẽ xong bức tranh này thì chết. Chết tại chỗ này.”
Thời gian trước đây, khi tôi còn ở Nepal và Mặc Thoát, đã nghe được rất nhiều câu chuyện về tài thơ thiên bẩm. Nhiều người sau cơn bạo bệnh, bỗng dưng có thể ngâm nga sử thi mấy trăm vạn từ. Bọn họ đều không thừa nhận có nghe cha hay thầy giáo truyền lại, chỉ nói trong một đêm, từng ấy văn tự tự hiện ra trong đầu.
Tỉ lệ thất học ở Tây Tạng cổ đại rất cao, đại bộ phận giáo dục chỉ tập trung trong giới tăng lữ và quý tộc. Dân thường gần như không có nổi một người biết chữ.
Những câu chuyện như vậy không chỉ có ở Tây Tạng, mà tại Trung Nguyên và phía bắc Trung Quốc cũng có rất nhiều. Dân bản xứ gọi đó là trúng tà, sau khi một người tự dưng đạt được lượng tri thức quá lớn, hình thành các hành vi, cử chỉ không bình thường.
Tôi không biết Lục Sỏa, nhưng một người bị nhốt trong bóng tối mười mấy năm, không ngừng vẽ ra các bản thiết kế phức tạp, rất giống hành động của những người đó.
Người Trương gia có thể sống rất lâu. Đến một độ tuổi nhất định, một số ít trong bọn họ, sẽ xuất hiện khả năng thiên bẩm. Trong đầu họ bỗng hiện ra các thông tin, được định hướng để làm những việc không thể tưởng tượng nổi. Những điều này thường có ảnh hưởng không thể nhận thức được đối với thế giới.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT