Thời điểm giúp Tiểu Hoa dọn nhà kho, thắt lưng của tôi bị trẹo. Tôi ngồi giữa nhà kho trống rỗng.

Chỗ này là nhà cũ của Giải gia. Nghe nói năm đó trong chín nhà, nhà nào cũng có một phòng chứa lớn. Thời điểm di dời, dọn kho là việc phiền toái nhất. Phong cách của mỗi nhà kho cũng rất khác nhau. Có nhà kho toàn bộ đều chứa từng hàng, từng hàng quan tài qua các triều đại, thứ đồ này bị giấu kín trong đó là cách bảo tồn tốt nhất.

Đây là nhà cổ, bốn phía phòng ở đã đổ nát, bỏ hoang. Để bảo vệ ngôi nhà này, trên vách tường có rất nhiều cột gỗ chống đỡ. Trong đầu nghĩ tới sắp đặt của Bàn tử làm tôi hết sức lo âu, nên lực chú ý phân tán, thời điểm chuyển đồ liền bị thương.

Lúc chúng tôi đến, hầu hết các thứ đã được xe tải chở đi. Tòa nhà này kỳ thực là một kiểu chuyển tiếp. Trong những năm 30 đây là một biệt thự kiểu Pháp, tọa lạc ở Thiên Tân, sau năm 80 được Giải gia mua lại. Khi ấy phần lớn công trình trên con phố đã về tay nhà nước, chỉ có tòa nhà này do nhiều năm không tu sửa, lúc đó đã sắp bị dỡ bỏ, Giải gia liền chịu bỏ chi phi bảo tồn. Cho nên lấy được hai bản giấy chứng nhận.

Gần như toàn bộ tòa nhà đều dùng làm nhà kho. Lý do việc nặng nhọc như vậy lại gọi lũ “khuê mật” (bạn thân) chúng tôi tới, là vì đã làm tới khu vực gian trong. Trong phạm vi gian trong, không phải người trong nhà thì không thể đi vào, người làm thuê lại càng không thể.

Chúng tôi không phải người nhà, nhưng số người trong Giải gia chẳng đông đảo gì, vì vậy Tiểu Hoa cũng không có nhiều lựa chọn.

Ở gian trong, thường sẽ cất giữ một vài thứ đặc biệt hơn so với gian ngoài. Mấy thứ này được truyền lại qua nhiều thế hệ. Nhiều thứ gần như không còn biết là cái gì, cho nên tương đối nguy hiểm. Đối với các thứ đồ ở gian trong, Tiểu Hoa dường như cũng lạ lẫm không khác gì chúng tôi.

Nói đúng ra, mấy thứ đồ trong này, cũng không phải đáng giá, mà là hoặc quan trọng, hoặc đặc biệt.

Dưới cầu thang nơi gian trong, có một cửa sắt vô cùng chắc chắn, mở cửa ra có thể nhìn thấy một hành lang thông tới tầng hầm. Sau khi chúng tôi mở cửa thì thấy dọc các bậc thang có một cái giá, cất chồng đống đủ thứ. Tôi cũng hiểu ra, Tiểu Hoa căn bản không rõ tình trạng thực tế bên trong vì mọi thứ ở gian trong đều dùng vải bọc lại, có chữ bên ngoài, chữ trên bọc vô cùng nhỏ, kiểu chữ cũng không đồng nhất. Bọc vải rất dày, nếu không cẩn thận mở ra, mà chỉ lướt qua thì không thể biết bên trong có cái gì.

Vải bọc đa phần đều màu trắng, một số màu vàng và đỏ. Những sắc màu này làm cho gian phòng có cảm giác không may mắn. Ngoài ra cái tôi thắc mắc chính là, bụi bẩn bên trong rất ít, chỉ có một lớp bụi mỏng.

Chúng tôi phải đối mặt với hai lựa chọn. một là bất chấp tất cả, trực tiếp dọn sạch. Nhìn vào số lượng đồ, thì có dọn tới rạng sáng cũng chưa xong, tôi cũng không muốn ở trong cái nhà cũ nát này tới trễ như vậy. Hai là chút nữa xem xét thử tình hình. Trường hợp này cũng ngoạn mục quá rồi. Gia đình tôi là một gia tộc bần cùng, trừ mấy con chó ông nội để lại, thì mấy việc kinh doanh đã gần như bị tôi hủy hoại. Của cải quý giá với tôi mà nói, chính là ánh sáng, là điện, là thần thoại duy nhất.

Chúng tôi trực tiếp đi vào tầng hầm, vòng quanh vách tường là một loạt kệ, nhưng ở giữa lại không phải, mà là thứ kì quái gì đó. Nhìn vào thứ đồ này, Tiểu Hoa ngừng một chút, đưa tay ngăn cản chúng tôi.

Vật kia cũng dùng vải trắng bọc lại, kích cỡ một chiếc xe BMW mini, có thể là một đống đồ gì đấy, hoặc một vật khá lớn.

“Lần trước tôi tới đây, không có thứ kia trong này.” Tiểu Hoa nói, “Có vấn đề.”

“Lần cuối cùng cậu tới đây là khi nào?” tôi hỏi.

Tiểu Hoa sẽ không hay tới đây, phỏng chừng ba, bốn năm cũng chưa tới một lần. Có thể là thu hoạch mới của người trong gia tộc.

Tiểu Hoa ngăn chúng tôi, lùi dần từng bước, biểu cảm trên mặt rất quái lạ. Cậu ta quay đầu nhìn tôi: “Lần cuối cùng tôi vào đây, là 15 phút trước.”

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play