Công tử ca rõ ràng là một kẻ có nụ cười hút hồn đầy tà mị, chỉ là mọi chuyện diễn ra quá nhanh, có thể dùng cái hút hồ tà mị đó sắm một vai vô nghĩa nào đó trong hí kịch. Ví như nụ cười này, không đúng lúc đúng chỗ mà tự nhiên hiện ra. Cũng có thể là tôi đã quen với trạng thái thẫn thờ đờ đẫn của người nhà họ Trương, mà Công tử ca lại hoạt bát hơn một chút, nhìn qua còn tưởng người bị bệnh thần kinh.
Không biết vì sao, đột nhiên cảm giác hắn và Hắc Nhãn Kính có điểm giống nhau. Nhưng rõ ràng không thể nào là người đó được.
Nghe tiếng khuyên tai vang lên, rắn trên người Xà Tổ từ từ bình tĩnh lại, Công tử ca tiếp tục cười, nói với Xà Tổ:
“Bằng hữu, chúng ta khó mà nói về chuyện tin tưởng được, cậu và tôi là địch hay ta.”
Xà Tổ không trả lời, rõ ràng trong thần trí đã có vài phần hốt hoảng.
Công tử ca tiến tới gần một chút, nói tiếp: “Tôi sẽ không hại cậu, cậu cũng tuyệt đối không được hại tôi.” thanh âm bỗng trở lên vặn vẹo, dường như là từ bốn phương tám hướng mà truyền tới.
Xà Tổ bắt đầu nhìn quanh tứ phía, hoảng hốt tìm nơi phát ra thanh âm, rõ ràng là động tác đã trở lên chậm chạp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT