Đại Ca Đi Học

Chương 115 Cơn mưa lớn như xé nát bầu trời


1 tháng

trướctiếp

115
"Nhóc, tại sao, lại cứ im lặng như thế..."
Cơ thể lẩm bẩm, như không thể hiểu được. Thấy cơ thể không tỏ ra khó chịu hay tức giận vì bị theo dõi và lén lút theo sau, linh hồn thả lỏng đôi môi mà trước đó cậu đã cắn chặt. Là người có tính nhút nhát, cậu thường cảm thấy không thoải mái khi ở cùng người khác, nhưng linh hồn không tỏ ra xa lánh dù biết rằng có linh hồn của người khác trong cơ thể mình.
Trong suốt một năm qua, linh hồn đã theo dõi cơ thể mình và lần đầu tiên cảm nhận được hạnh phúc là như thế nào.
Không cần phải trả thù, không cần phải cắn móng tay đến chảy máu trong những lúc hối hận mà không biết mình đã làm sai điều gì, không cần phải căng thẳng đến mức đau đớn về thể xác. Không còn ai la mắng, cũng không còn ai dùng bạo lực vô cớ với cậu. Nếu có ai đó bắt nạt, cơ thể sẽ trả đũa lại y như vậy.
Linh hồn cẩn thận không chạm vào cơ thể, tận hưởng sự bình yên. Cơ thể ngoài đời thực được yêu thương và sống vui vẻ. Chỉ cần nhìn thôi cũng đã cảm nhận được sự trọn vẹn đó.
Đó là khoảng thời gian hạnh phúc khi không phải tồn tại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp