Thẩm Tinh Tuế nhìn tin tức hiện lên trên màn hình di động, cảm thấy cả người như rơi vào hầm băng. Rất nhiều giả thuyết dần được hình thành, trôi nổi rồi lướt qua, lấp đầy từng ngóc ngách nhỏ nhất trong đầu cậu, mãi không chịu tiêu tán. Thậm chí ngay cả Thẩm Tinh Thần ngồi bên cạnh không ngừng nói chuyện cũng không nghe rõ.
Thẩm Tinh Thần bất đắc dĩ phải gọi cậu lại: “Tuế Tuế, em rốt cuộc có đang nghe hay không vậy?”
Thẩm Tinh Tuế vội vàng hoàn hồn, ậm ừ nói: “Có, có.”
“Em mất hồn đi đâu vậy.” Thẩm Tinh Thần một tay chống cằm, cơm cũng không đụng tới nữa: “Cho nên chuyện của tên Giản Trị kia rốt cuộc là thế nào?”
Thẩm Tinh Tuế thả điện thoại xuống bàn, hít sâu một hơi rồi trả lời: “Bài hát này đích xác là em sáng tác, cái này em có thể khẳng định. Chẳng qua thời điểm viết bài hát này cũng đã lâu rồi, lúc đó em …… còn đang học cấp ba, lúc ấy Giản Trị cũng đã hoạt động trong giới giải trí được một thời gian, em có đem bài hát này đưa cho hắn xem thử, nhưng hắn đã nói thẳng ca khúc này viết rất tệ, mà em lại là em trai hắn, đừng có đem mấy cái này ra ngoài khiến người ta chê cười, làm hắn mất mặt.”
Thẩm Tinh Thần nghe đến đó thì máu nóng dồn lên đầu, đem đũa “bang” một tiếng đập lên bàn, tức giận mắng to: “Tên khốn kiếp Giản Trị này, hắn vẫn còn là người sao?”
Thẩm Tinh Tuế nghe được lời hắn nói thì nhấp môi cười cười.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play