Ánh mắt Thẩm Tinh Tuế vô tội lại mang theo chút nghi hoặc, lặng nhìn Phó Kim Tiêu.
Phó Kim Tiêu đón nhận ánh mắt này, trong lòng bất đắc dĩ thở dài, rốt cuộc vẫn tự tay lau khô khuôn mặt người đối diện, ngữ khí nhìn như đang phê bình nhưng thực tế lại mang đậm sủng nịch: “Bao lớn rồi, còn động chút liền rớt nước mắt, có khác gì mấy tiểu cô nương mới lớn chứ, cũng không sợ bị fans cười cho.”
Thẩm Tinh Tuế vốn dĩ đã đủ xấu hổ buồn bực, nghe được hắn nói như vậy liền ong khí phản bác: “Mới không phải, em không có tự nhiên rớt nước mắt, còn không phải là bởi vì……”
Phó Kim Tiêu nhướng mày: “Vì cái gì?”
Thẩm Tinh Tuế cúi thấp đầu xuống, tay với lấy vở ghi tính dời đi lực chú ý, nhưng tầm mắt chăm chú nóng rực của người kia vẫn không ngừng tia tới, khiến cậu không thể nhẹ giọng trả lời: “Bởi vì cảm thấy anh quá vất vả, cho nên liền…”
Nói ra đến mức chính bản thân cũng thấy ngượng ngùng, thanh âm càng ngày càng nhỏ, cuối cùng chỉ lý nhí ra mấy từ.
Phó Kim Tiêu nhìn người trước mặt, không khỏi cười khẽ: “Cho nên liền đau lòng?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play