Giản Tinh Tuế có chút mê hoặc.
Nhưng nhìn bộ dạng thần thần bí bí của Phó Kim Tiêu, cậu cũng ngượng ngùng hỏi nhiều, ngồi trên xe liền suy nghĩ về chuyện giải ước đến xuất thần, thậm chí lúc xe quẹo vào, phía đối diện có chiếc xe phi nhanh qua, tài xế phanh gấp một cái, mới làm Giản Tinh Tuế bừng tỉnh hoàn hồn.
Phó Kim Tiêu nhìn cậu một cái: “Nghĩ cái gì vậy?”
Giản Tinh Tuế lập tức quay đầu, nhận thấy Phó ảnh đế đang nhìn mình, vì thế trả lời nói: “Em suy nghĩ…… đến chuyện công ty.”
“Giải ước chính là chuyện quá khứ.” Phó Kim Tiêu ngồi bên cạnh, đặt kịch bản cùng hồ sơ trên tay xuống, nghiêm túc: “Bất luận chuyện gì đã xảy ra, nếu bản thân vẫn luôn sống trong sự thống khổ ở quá khứ mà quên mất thực tại, không quan tâm những gì đang ở phía trước, dù làm gì cũng không thể thành công được, hiểu rõ không?”
Giản Tinh Tuế minh bạch, sợ hắn hiểu lầm liền giải thích: “Em cũng biết điều này, lúc nãy cũng chỉ suy nghĩ, nếu đã giải ước, thì sau này nên làm gì bây giờ.”
Phó Kim Tiêu nghiêm túc dò hỏi: “Cậu muốn giải nghệ sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play