Sau khi tất cả đã xong xuôi, bọn họ quay lại tiếp tục hành trình leo núi.
Đoàn người Giản Tinh Tuế ban đầy đã dùng hết sức để chạy đến điểm dừng chân, nên đâm ra đoạn đường tiếp theo phải bò lết mà đi, đặc biệt là đêm hôm khuya khoắt, cả người đều đói, đói đến lợi hại, chỉ sợ nếu có trái cây dại bọn họ cũng bất chấp leo lên cây hái ăn. 
Lúc đi ngang qua mấy sạp bán ven đường, quán bán bánh rán cuốn hành tây không ngừng tỏa ra mùi hương dụ hoặc khiến của mấy người đi ngang qua réo ầm ĩ.
Người nghèo không chê gối rách, Giản Tinh Tuế hỏi những người khác: “Mọi người có ăn không?”
Thẩm Tinh Thần hung hăng gật đầy: “Ăn!”
Nhưng mà, có một vần đề rất quan trong, bọn họ không ai mang tiền. Hơn nữa, a di ngồi ở trên ghế trước quầy, có thể nói là không hề có một chút đồng tình nhìn mấy thanh thiếu niên trẻ tuổi, cũng không có ý cho nợ bất kỳ người nào.
Giản Tinh Tuế tinh mắt nhìn thấy trong sạp hàng cách đó không xa, hình như có người đang dùng cơm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play