Giản Tinh Tuế bỗng cảm thấy nhân sinh đúng là huyền diệu.
Cậu nằm trên giường bệnh, nhớ lại cuộc nói chuyện cách đây nửa tiếng đồng hồ, lúc đó sau khi cậu gật đầu, Phó ảnh đế trầm mặc không nói lời nào, làm tim cậu như sắp ngừng đập đến nơi. Rồi ngay thời điểm cậu cho rằng bản thân tự mình đa tình đã khiến Phó Kim Tiêu cảm thấy áp lực, Phó ảnh đế lại dò hỏi cậu: “Hiệp ước của cậu với công ty khi nào thì đến hạn?”
Giản Tinh Tuế ngây ngốc: “A?”
Sau đó Phó ảnh đế cũng không giải thích gì thêm, chỉ ném xuống một câu: “Nếu hiệp ước đến kỳ hạn hoặc là muốn giải ước, có thể tìm tôi để thương lượng.”
Giản Tinh Tuế ngồi ngốc trên giường chưa kịp ngộ ra đây là ý gì, Phó Kim Tiêu đã phải rời đi.
Lúc này cậu còn hơi sốt, ở trên giường hôn hôn trầm trầm suy nghĩ một hồi lâu cũng chưa nghĩ ra được manh mối nào, cuối cùng dưới tác dụng của thuốc mà dần chìm vào giấc ngủ. Lúc sau tỉnh lại thì thấy Tiểu Mễ của tổ công tác đang chiếu cố cậu, nói: “Phó ca có việc đột xuất, tối hôm qua phải đi máy bay xuyên đêm, cho nên tôi được phân công tới chăm cậu.”
Giản Tinh Tuế thực cảm kích: “Cảm ơn, thêm phiền toái cho anh rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT