Từ Ân Chân nhìn Giản Tinh Tuế cúi đầu dùng mu bàn tay lau mặt, vội vàng từ trong túi lấy khăn tay ra đưa cho cậu: “Đây, dùng cái này lau đi?”
Khăn tay sạch sẽ như có như không còn lưu lại hương vị nước hoa thoang thoảng, mặt trên còn thêu hoa văn đường nét tinh xảo, nhìn qua cực kỳ xinh đẹp, rõ ràng không phải loại khăn tay bình thường.
Giản Tinh Tuế nhẹ nhàng lắc lắc đầu, thanh âm có chút nghẹn ngào cùng khàn khàn: “Không cần, quá lãng phí……”
“Lãng phí gì chứ.” Từ Ân Chân nhìn cậu rõ ràng rất thống khổ lại còn cố nén nước mắt, đã như vậy rồi, còn suy nghĩ nhiều như vậy. Tâm trạng hơi trùng xuống, bà không tự chủ được ngồi xổm cùng cậu, động tác cầm khăn ôn nhu nhẹ nhàng giúp Giản Tinh Tuế lau đi gương mặt, một chút cũng không để ý.
Theo khoảng cách ngày càng gần, một cỗ mùi hương thanh khiết ấm áp hương truyền tới cánh mũi của Giản Tinh Tuế.
Không phải là loại nước hoa nồng nặc gay mũi, mà là một loại mùi hương tự nhiên của cơ thể. Mặc dù người phụ nữ này lớn lên rất xinh đẹp, nhưng giờ phút này, trong lòng Giản Tinh Tuế lại không hề nảy sinh chút tính cảm nam nữ nào, chỉ cảm thấy bà rất ôn nhu, mùi hương trên người làm cho lòng cậu như được xoa dịu chở che, giống như con nhím nhỏ đang cảnh giác với mọi thứ xung quanh bỗng cảm nhận được an toàn mà thả lỏng cơ thể, trong nháy mắt tâm trạng chậm rãi trở nên bình tĩnh.
Từ Ân Chân thu hồi khăn, nhẹ giọng nói: “Con là thí sinh tham gia chương trình này phải không, người nhà với bạn bè của con hôm nay mua vé tới xem chứ?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT