Giản Tinh Tuế nghe Thẩm Tinh Thần nói xong, giống như là nghe được chuyện xưa khủng bố nào đó vậy, theo bản năng liền phản bác: “Hẳn là trùng hợp đi.”
Thẩm Tinh Thần nói: “Ờ, vậy sao chuyện trùng hợp nào cũng dính lên người cậu.”
Giản Tinh Tuế vô pháp giải thích, cậu ấp úng, một nửa trong lòng có chút cao hứng với giả thiết tốt đẹp Thẩm Tinh Thần bày ra, nhưng nửa còn lại nói cho cậu biết, đây là chuyện không thể nào. Tuy rằng cốt truyện hiện tại có chút không giống như những gì bản thân đã trải qua, nhưng khẳng định cũng sẽ không có quá nhiều thay đổi.
Cậu chỉ là một tên pháo hôi mà thôi, đời trước cậu ngu xuẩn không hiểu chuyện nhận phải kết cục kia vốn là xứng đáng, nhưng chết qua một lần cũng đủ để cậu rõ ràng, không bao giờ được tham lam vọng tưởng những gì vốn không thuộc về bản thân.
“Khả năng có lẽ là bởi vì chưa có gặp qua người nào so với tôi còn nghèo hơn đi.” Giản Tinh Tuế nhẹ nhàng, tự giễu một chút: “Cho nên nhìn nhiều thêm vài lần.”
Thẩm Tinh Thần cười nhạo một tiếng: “Cậu đúng là chỉ có chút tiền đồ này.”
Phó Kim Tiêu lang bạt giang hồ bao nhiêu năm, dạng người nào còn chưa thấy qua, kiểu người không xu dính túi bán nghệ bán cả thân còn không đủ đập vào mắt hắn, sao có thể thật sự chỉ vì cái gì mà hai vạn khối liền đối với người ta nhìn bằng con mắt khác.
Nhưng chuyện này thật giống như đang nhắc nhở hắn, Thẩm Tinh Thần đánh giá trên dưới Giản Tinh Tuế một vòng, chần chờ nói: “Nói ra thì, cậu đúng là giống như không có gì đặc biệt thật.”
Ôn Sanh Ca thò qua tươi cười nói: “Ánh mắt đầu tiên liền cảm thấy Tuế Tuế thật sự không dễ ở chung đó.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play