Tốc độ lật mặt cũng quá nhanh. Phó Kim Tiêu lại không nỡ để Thẩm Tinh Tuế phải xách đồ, đưa túi cho dì Ngô đứng bên cạnh, sau khi đưa lại dặn dò thêm ít việc cần chú ý mới đi vào.
Từ Ân Chân đi phía trước nhỏ giọng nói chuyện với Lena, để hai đứa nhỏ đi phía sau. Phó Kim Tiêu nhìn Thẩm Tinh Tuế khẽ cau mày, thấp giọng: “Xem ra chú với Thẩm Minh Lãng đều ở bên trong.”
Thẩm Tinh Tuế kinh ngạc: “Sao anh biết?”
Phó Kim Tiêu câu môi: “Nhìn sắc mặt của dì là có thế đoán được vài phần, bọn họ biết chuyện của chúng ta rồi?”
Thẩm Tinh Tuế khẽ gật đầu, chột dạ nhỏ giọng: “Em lỡ nói với bọn họ rồi.”
Không thương lượng trước đã thú nhận, trong lòng Thẩm Tinh Tuế kỳ thật vẫn có vài phần thấp thỏm. Thể nhưng Phó Kim Tiêu bên cạnh tươi cười như hoa: “Cũng không phải chuyện cần giấu giếm, vốn nên nói sớm rồi.”
Thấm Tinh Tuế thấy hắn như vậy thì thoáng yên tâm. Nhưng giây tiếp theo, cậu lại nghĩ tới biểu tình của cha và anh trai, nhỏ giọng nói: “Nhưng hai người họ hình như không đồng ý......”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play