Trong cơn hoảng hốt, bí thư nghe thấy âm thanh của chủ nghĩa duy vật mà mình kiên trì mười mấy năm tan vỡ. Khi thông qua các mối quan hệ khác xác nhận thân phận vị chủ kênh này là con gái ruột của tổng tài tập đoàn Lâm thị - Lâm Cao Sầm, anh ta càng hoang mang.
Thời buổi này, thân phận của đại sư đều cẩu huyết —— khụ khụ, không đúng, đều trẻ tuổi như vậy sao?
Hầu hết những người làm kinh doanh đều mê tín. Trên thực tế, hai vợ chồng khi còn trẻ cũng không tin vào những điều này, nhưng những năm gần đây vì để tìm kiếm con gái biện pháp nào cũng thử, từ lúc ban đầu coi ngựa chết như ngựa sống mà chạy chữa cho đến lúc sau chỉ cầu có một chút hy vọng.
Họ đi thăm viếng chùa miếu, đạo quan, tìm đến kỳ nhân dị sĩ, quyên góp không biết bao nhiêu tiền bạc, thực hiện vô số lễ, nghĩ rằng nếu tìm không được con gái thì cũng coi như là tích đức để ở nơi nào đó mà họ không biết thì con họ có thể sống tốt hơn một chút.
Nghe được câu trả lời vô lý này lại thêm camera theo dõi cho thấy thanh niên kia hôm nay mới từ tỉnh khác đến đây làm việc, dùng điện thoại bình thường không có cách nào quen biết họ, lại càng không có cách nào lên sân thượng dưới mí mắt của mọi người. Hai vợ chồng nhìn nhau cảm thấy vô cùng khó tin.
Bất luận vị thật thiên kim nhà họ Lâm mới tìm về này có năng lục phi thường hay không thì họ cũng phải đích thân đến cảm ơn cô!
Trong phòng bệnh, Hà Mộng Hạ yêu cầu nhà hàng năm sao mang đến thức ăn đặc biệt dành cho bệnh nhân: canh gà hải sâm, súp hầm ba ba cùng với một hộp trái cây nhập khẩu.
Vừa mới, chồng và con trai bà ta đầy mặt không vui mà rời khỏi bệnh viện, rõ ràng có ý kiến rất lớn đối với việc Tinh Hà phát sóng trực tiếp. Hà Mộng Hạ nghĩ đến Thi Tình và Họa Ý nói kỳ thật là Tinh Hà muốn thu hút sự chú ý của mọi người trên Internet nên mới cố ý phát sóng trực tiếp, cố ý chống đối với người trong nhà. Bà ta càng nghĩ càng cảm thấy có lý.
Một mặt bà ta cảm thấy con bé Tinh Hà này thật không bớt lo, mặt khác lại không dám thật sự trách mắng cô.
Suy cho cùng…… hiện tại cô là một “người” mỏng manh chỉ với một câu nói nặng đều có khả năng khiến cô hộc máu.
“Tinh Hà, bác sĩ nói hiện tại con vẫn có thể ăn một lượng nhỏ thức ăn giàu dinh dưỡng, dễ tiêu hóa. Đây là hai món mẹ đặc biệt yêu cầu đầu bếp làm. Ít muối dễ ăn hơn, con nếm thử xem.”
Lâm Tinh Hà ngồi ở mép giường cầm lấy chiếc cốc sứ tinh xảo, y tá Tiểu Ninh cũng ngay lúc này đến kiểm tra phòng, nhìn thấy người nhà bưng cơm trưa tới, liếc mắt thuận miệng hỏi: “Người bệnh chịu ăn là chuyện tốt, trước nay cô ấy có thích món nào không, có thích uống sữa bò hay sữa đậu nành không?”
Hà Mộng Hạ bối rối, Tinh Hà…… Tinh Hà có thích sữa bò, sữa đậu nành sao?
Thấy người nhà bệnh nhân không trả lời được, Tiểu Ninh không khỏi liếc nhìn hai mẹ con rồi không nói thêm gì nữa. Lúc đăng ký thông tin thì thấy bệnh nhân uống một miếng canh sau đó cau mày.
"Nếu lần sau đồ ăn vẫn như vậy thì không cần chuẩn bị nữa."
Lâm Tinh Hà không thích những nguyên liệu mang nặng mùi tanh, huống chi chất lượng thức ăn hoàn toàn khác với những món cô từng dùng trong môn phái, tạp chất quá nhiều, hiệu lực trung bình, khó ăn.
Ăn nó xong về sau cô lại phải bài xuất tạp chất ra ngoài——
Hà Mộng Hạ vốn mang tâm tình lấy lòng đột nhiên có chút xấu hổ, đây là một nhà hàng cao cấp nổi tiếng ở thủ đô, lượng tiêu thụ bình quân đầu người cực cao, đầu bếp cũng rất nổi tiếng. Thi Tình và Họa Ý đều rất thích đồ ăn của nhà hàng này, ban đầu bà ta còn tưởng rằng Tinh Hà cũng sẽ thích.
Bà ta nghe nói rằng nhiều cô gái đều mơ ước được ăn một bữa ở nhà hàng này.
Tại sao trên mặt của Tinh Hà lại giống như đang viết cô thật ghét bỏ vậy???
“Thuốc cho bệnh nhân.”
Ngay lúc Hà Mộng Hạ đang định hỏi con gái có phải không muốn ăn hay không, có muốn ăn gì không thì một y tá đi tới, trên tay cầm một gói thuốc kín được hút chân không.
Y tá Tiểu Ninh và Hà Mộng Hạ nhìn thấy bệnh nhân cầm chiếc túi chân không màu tối, có vẻ đậm đặc hơn thuốc thông thường, bình tĩnh uống cạn, vẻ mặt cuối cùng cũng mất đi vẻ chán ghét, còn có chút vui mừng?
Y tá tuổi còn trẻ, trên mặt không giấu được cảm xúc nhịn không được liền một lời khó nói hết nhìn về phía canh ba ba đắt tiền trong tay người nhà bệnh nhân, nghĩ nó phải khó ăn đến mức nào mới có thể làm người bệnh nhíu mày, trong khi uống thuốc lại uống ngon miệng đến vậy?
Hà Mộng Hạ vừa quay đầu lại liền thấy ánh mắt phức tạp của cô y tá trẻ, đồ vật trong tay bà ta lập tức liền trở nên phỏng tay!
Đây là cái gì biểu tình, bà ta muốn giải thích, nhưng đối phương đã đi ra ngoài rồi!
Hà Mộng Hạ:……!!!!!
Bà ta hốt hoảng muốn hỏi lại Lâm Tinh Hà hương vị đồ ăn hôm nay có vấn đề gì , chẳng lẽ nhà hàng lấy thành phẩm thất bại lừa gạt bà ta?
Lâm Tinh Hà đã chậm rãi đưa ra một tờ giấy, trên đó liệt kê một dãy tên, yêu cầu, phương pháp bào chế và các bước sử dụng dược liệu được viết bằng nét chữ tao nhã và mạnh mẽ.
Hà Mộng Hạ còn chưa kịp phản ứng, liền thấy cô dựa vào trên giường bệnh, hai tay đan vào nhau để trước mặt, khí chất thanh thản an tĩnh dùng giọng điệu bình tĩnh nói.
“Mặc dù đã yêu cầu bệnh viện dùng dược liệu tốt nhất, nhưng chất lượng vẫn quá kém.”
Chỉ miễn cưỡng tốt hơn dược liệu hạng bét một chút.
Sau đó, cô chỉ vào đơn thuốc do chính mình soạn sẵn với ánh mắt nói rằng đồ ăn đã quá tệ rồi thuốc không thể cũng kém như vậy.
“Đừng tiếc tiền, ngày mai tôi liền đem chi phí chuyển cho bà.”
Hà Mộng Hạ gần như không tin vào tai mình, cái gì?
Tinh Hà bảo bà ta đừng tiếc tiền?
Chính là cảm thấy bà ta thực keo kiệt sao?!
Trong lúc nhất thời, Hạ Mộng Hạ cảm thấy ánh mắt của con gái mình không giống như đã từng chịu đựng gian khổ trước đây, cho dù sau khi về nhà vẫn luôn tỏ ra đề phòng sợ sệt rụt rè, mà giống như thực sự coi thường bà ta!
Hà Mộng Hạ nhìn tờ ghi chú những dược liệu tự nhiên hoặc trăm năm trở lên hoặc mười năm trở lên, nguồn gốc rõ ràng cùng với quá trình bào chế phức tạp khiến da đầu bà ta tê dại. Ước lượng một chút giá cả của những dược liệu hàng đầu này, Hà Mộng Hạ hơi đau đầu nhưng miệng cũng đã buộc miệng thốt ra: “Nhà này sao có thể tiếc tiền!”
“Con muốn cái gì, gia đình đều sẽ mua cho con!”
Lúc này, ánh mắt Lâm Tinh Hà cũng không giấu giếm cái gì cả, trên mặt cô viết lên một dùng chữ: Đừng khoác lác.
Hà Mộng Hạ:……
Nhất định, nhất định là cố ý muốn thu hút sự chú ý của người nhà!
Đêm nay, rất nhiều người mất ngủ.
Ứng Tâm Viễn, đoàn đội, công ty của anh ta đều đang cầu nguyện thần phật, cầu xin Đường Ái không phải là con gái của giới nhà giàu như lời đồn, cầu xin đó chỉ là sai sót.
Lâm Thi Tình căn bản không tin Lâm Tinh Hà biết gì về huyền học, có bất kỳ năng lực đặc biệt nào, kiên định cho rằng tất cả đều là âm mưu của Lâm Tinh Hà! Chính là muốn đoạt lại sự chú ý cùng quan tâm của người nhà! Muốn cướp đi tất cả của cô ta! Với sự căm ghét vô tận cùng khủng hoảng đối với Lâm Tinh Hà, cô ta mở mắt đến tận bình minh.
Hà Mộng Hạ cùng với những người khác của nhà họ Lâm đồng dạng nằm ở trên giường trằn trọc, nghĩ cách ứng phó với càng ngày càng không nghe lời Lâm Tinh Hà.
Tối nay, đương nhiên cả nhà Đường Ái cũng ngủ không được.
Các cư dân mạng kiên trì theo dõi hóng hớt bởi vì hai ngày nay sự việc không ngừng xoay ngược đảo xuôi mà thức suốt đêm để cập nhật tin tức.
Cố tổng đã quen với thể chất xui xẻo của mình nhưng hai ngày gần nhất anh lại phá lệ không xui xẻo. Còn ở thời điểm lần đầu tiên trong đời nhặt được tiền mà than thở rằng quả nhiên chỉ có xác suất là công bằng. Bây giờ không phải may mắn rồi sao? Anh bình tĩnh đi vào giấc ngủ.