Hạ Trăn mỉm cười, kéo Dụ Trầm từ phía bên trái ra, còn không quên nói đỡ cho Hạ Trầm trong tiếng ồn ào của Hạ Chi An: "Trầm Trầm cũng chỉ là vì lo lắng sẽ lãng phí thức ăn thôi mà, là phong cách đầu tư trục lợi của tớ đó."
Mặc dù anh đã nói như thế nhưng Tiêu Ngọc vẫn cứ khư khư cái vẻ hận sắt không thể rèn thành thép trừng mắt với Dụ Trầm: "Cậu nhìn đi, để bản thân bị người ta lừa đi dễ thế à."
Dụ Trầm tự biết mình đuối lý, thế là chẳng dám cãi, nhưng ỷ thế có chồng ở đây, vậy là cậu âm thầm trốn sau lưng Hạ Trăn, cố tình không nhìn Tiêu Ngọc.
Lúc này Lâm Gia Thụ cũng đi ra, tự giác đứng bên cạnh Hà Chi An trêu chọc: "Hóa ra Trầm Trầm thích ăn bánh cherry nhất à?"
Dẫu da mặt Dụ Trầm có dày tới cỡ nào thì tình huống này cũng chẳng có lý do gì để cậu bào chữa cho bản thân cả, chỉ có thể thò đầu rụt cổ làm con rùa thôi.
Sao cậu lại có thể thèm thuồng tới cỡ đó chứ!
"Đừng nói nữa, là do tớ không tốt." Hạ Trăn nhìn Tiêu Ngọc: "Nếu không thì mấy cậu đổi cách khác kiểm tra tớ thử xem?" Nhân lúc mọi người còn đang tập trung nói chuyện, ngón tay anh khẽ vuốt ve gò má trơn nhẵn của Dụ Trầm, rồi bỗng nhéo mấy cái, động tác ấy là để ra hiệu anh không sao, đừng sợ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play