Bà ngoại nhìn chăm chú vào Hạ Trăn, đôi mắt nhớ nhung đã lâu bị thay thế bởi nét tò mò, nhìn dáng vẻ lo lắng và sợ hãi của Dụ Trầm, dường như đã quen với việc bị khiển trách, cho nên không dám không tôn trọng Hạ Trăn.
Nhiều thế hệ của nhà họ Tần bọn họ đều là người làm văn hoá, khinh thường nhất là những luật lệ phong kiến ​​cặn bã, rối loạn lộn xộn.
"Trầm Trầm, cháu tự ăn đi." Bà ngoại nhẹ nhàng nắm lấy cổ tay nhỏ nhắn của Dụ Trầm, hơi nhíu mày: "Sao lại gầy như vậy chứ?"
Dụ Trầm không đem bánh kem đi, mà mang cho bà ngoại: "Thật ra bình thường cháu ăn rất nhiều."
Bà ngoại hiền hậu mỉm cười, đẩy bánh kem lại cho Dụ Trầm: "Bà ngoại không thích ăn đồ ngọt, đặc biệt chuẩn bị cho cháu đấy, cháu đừng ngại."
Lúc này Dụ Trầm không từ chối nữa, cắn một ngụm bánh kem đậm đà thịt quả cherry, nheo mắt lại: "Ăn ngon quá, trước giờ cháu chưa từng ăn chiếc bánh kem nào ngon như vậy."
Bà ngoại giơ bàn tay gầy gò lên, giúp Dụ Trầm vuốt vuốt trên thái dương: "Nếu ngon vậy bà ngoại sẽ kêu bọn họ làm cho cháu mỗi ngày."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play