Chỉ vài giây ngắn ngủi mà nước mắt trên mu bàn tay Dụ Trầm càng lúc tích tụ càng nhiều, không ngừng rơi xuống.
Hạ Trăn là người mà ông nội thương nhất, bị đánh thành như vậy, cậu hoàn toàn không dám nghĩ tới ngày đó ông nội đã tức giận đến mức nào.
Yết hầu Dụ Trầm chậm rãi lăn, ngực trái đau đến mức ruột gan rối bời: "Còn bị thương ở đâu không? Lâu như vậy mà vẫn còn vết bầm thì ngày đầu tiên phải đau thế nào chứ..."
Cậu bất lực bĩu môi, nước mắt che kín hốc mắt.
"Đại ca, anh định giấu em tới khi nào."
Dụ Trầm đau không thở nổi, chậm rãi ngồi xổm trên mặt đất nức nở.
"Trầm Trầm."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT