Ra khỏi bệnh viện, ông Hạ hốt hoảng, nhìn lên bầu trời với ánh mắt phức tạp, không biết quyết định của bản thân đối với Hạ Trăn mà nói là đúng hay là sai.
Ông ho khan, giọng nói mỏi mệt và bất lực: "Vết thương của Tiểu Trăn mãi không lành cũng không phải là cách, cậu đến Tô Châu tìm viện trưởng Tranh Viện, bảo ông ấy điều chế một chút thuốc chữa trị té bị thương cho Tiểu Trăn."
Hạ Hoành đắp chân giúp cho ông Hạ, mỉm cười: "Vâng."
"Cậu cười cái gì?" Ánh mắt của ông Hạ bị che một nửa: "Cười tôi cuối cùng cũng phải xuống nước với thằng bé sao?"
Hạ Hoành giải thích: "Cười ông không nỡ để Tiểu Trăn bị thương."
Ông Hạ nhíu chặt mày: "Thằng bé bướng bỉnh y như ba nó vậy."
Hạ Hoành bổ sung: "Mặc dù cậu ấy bướng bỉnh, nhưng mãi không nỡ xa ông."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play