Nửa tiếng sau, Lý Hoán và Hạ Hoành trợ lý của ông Hạ cùng chạy tới trường mẫu giáo Anh Trác, đi tới phòng hiệu trưởng trước để tìm hiểu sự việc.
Hạ Hoành được ông Hạ nhận nuôi từ cô nhi viện, từ nhỏ đã đi theo phụ giúp ông Hạ trong chuyện làm ăn, sau khi ba của Hạ Trăn rời đi, ông ấy phụ trách hết tất cả mọi chuyện của Hạ Trăn, cũng là trợ lý đầu tiên của người thừa kế tập đoàn tương lai Hạ Trăn.
Lý Hoán và Hạ Hoành cũng coi như là bạn bè, khi nhận được điện thoại từ Trường mẫu giáo Anh Trác, cảm thấy cần phải nói với Hạ Hoành một tiếng, dù sao thì Hạ Trăn chịu thiệt thòi ở nhà trẻ, nhà họ Hạ cũng cần phải có người ra mặt.
Hiệu trưởng thấy hai người cùng xuất hiện thì nét mặt hơi hồi hộp, chủ động bước lên chào hỏi, cũng nói rõ ràng tỉ mỉ đầu đuôi nguyên nhân kết quả của sự việc ngày hôm nay báo cho hai người.
Vừa nói, ông ấy vừa lặng lẽ quan sát thái độ của cả hai người.
Nói xong, ông ấy cười ha ha nói: “Nhưng cũng may là mọi chuyện đã được giải quyết thuận lợi rồi, khỏi phải nói Tiểu Trăn có thể học chung một lớp với em trai mình vui vẻ biết bao nhiêu, niềm vui của con trẻ là quan trọng nhất có phải không?”
Từ đầu đến cuối, Lý Hoán không nói một câu nào.
Nhưng Hạ Hoành cụp mắt xuống, lại chú ý tới nắm đấm khẽ run rẩy của Lý Hoán.
Ông ấy suy nghĩ một chút, giọng điệu mang theo vài phần xa cách: “Ông nói đúng, niềm vui của cậu chủ nhỏ nhà chúng tôi là quan trọng nhất. Nhưng ông cũng nên biết rằng, những chuyện tương tự như thế này chỉ có thể là lần cuối xảy ra.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play