Mùi thịt bò tiêu hòa với mùi tanh nồng xộc vào mũi Thiệu Lân, cậu cố nén cơn co thắt dạ dày, nắm chặt lấy cổ tay Hạ Liên Vân, đẩy miếng thịt ra xa môi mình, bực bội nói: “Cha biết con muốn gì mà."
Cậu nhìn thẳng vào mắt đối phương, từng chữ từng chữ: "Lâm. Quân."
Khóe môi Hạ Liên Vân hơi cong lên, đáy mắt sâu thẳm khó đoán: "Thật vậy sao?"
"Con không thể—" Thiệu Lân vô thức siết chặt lòng bàn tay, trong thoáng chốc, dường như khí thế sắc bén từ người cậu tan biến, đôi mắt chàng trai trẻ lộ ra chút bối rối không giấu nổi.
"Con muốn hòa giải với quá khứ."
Thiệu Lân nuốt nước bọt, lông mi run rẩy như cánh ve: "Con muốn hòa giải với chính mình. Con không muốn nữa, không muốn phải luôn sống trong nghi kỵ của bản thân và nghi ngờ của đồng nghiệp, con đã chịu đủ rồi."
"Có lúc con đã từng... Cũng từng muốn từ bỏ hoàn toàn chuyện này, bắt đầu lại cuộc sống của riêng mình." Thiệu Lân cúi đầu, để lộ phần gáy trắng như sứ: "Nhưng dù con có cố gắng thế nào, họ vẫn luôn nghi ngờ con. Gần đây Vương Duệ Lực đã đến cục, anh ta như con chó điên mà điều tra con suốt hai năm, chưa bao giờ từ bỏ nghi ngờ của mình. Gần đây, anh ta lại có được đoạn video đó, nếu con không đi, con sẽ không còn cơ hội nữa. Con không muốn phải đối đầu với đồng nghiệp cũ, con cũng không muốn ngồi tù. Con còn có thể đi đâu nữa đây?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play