Thiệu Lân ôm ly cà phê, thò đầu nhìn vào túi Hạ Tập đang cầm: "Anh còn mua gì nữa?"
Hạ Taapj lập tức giới thiệu về tiệm trà sữa mới mà đồng chí Diêm Tinh Tinh vừa mê gần đây.
Thiệu Lân liếc nhìn về phía xa, chỉ cười: "Mau mang đi đi, nhìn người ta ngóng chờ kìa, chắc đang chờ ly trà sữa này để tiếp thêm sinh lực đấy."
Hạ Tập cười ngốc nghếch, vội vàng làm shipper, quên béng chuyện Úc Mẫn và Thiệu Lân vừa rồi, còn Thiệu Lân ôm ly cà phê, nụ cười trong đáy mắt dần nhạt đi. Dù ly giấy trong tay nóng bỏng thế nào, cậu chỉ thấy lòng lạnh giá.
Nếu đó là máu gần đây được thêm vào mực, dường như chỉ có hai khả năng: Thứ nhất, sau khi mất liên lạc với tổ chức, không biết cha cậu mắc phải chứng bệnh biến thái nào, tự lấy máu mình viết chữ để trêu cậu chơi. Còn khả năng thứ hai, lại càng khiến người ta lo lắng hơn, nếu cha cậu bỏ lỡ thời gian tiếp xúc với cảnh sát, không phải vì ông phản bội, mà là vì ông đã bị bắt đi.
Mười bảy năm, nếu suốt mười bảy năm, Lâm Quân vẫn còn sống, và tổ chức đó vẫn lấy làm vui thích khi hành hạ ông, thậm chí là con trai ông…
Thiệu Lân không khỏi rùng mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT