Hạ Tập không ngờ rằng, một cái xác suýt không được lập hồ sơ xử lý, phía sau lại có nhiều uẩn khúc như vậy. Tiễn Trần Vũ đi, anh gõ gõ ngón tay lên bản ghi lời khai của Hà Hâm Vượng, thở dài: "Đi thôi, đến gặp người này."
Cuối tuần này anh đừng hòng được nghỉ ngơi.
Hạ Tập vừa lái xe vừa nói: "Người nói La Vĩ uống cà phê xong không khỏe chính là Hà Hâm Vượng."
Thiệu Lân thầm nghĩ: Dạ dày vốn đã không tốt, lại uống cà phê lúc đói, có khỏe mới là lạ.
"Nhắc mới nhớ, Hà Hâm Vượng này cũng là một người có thể tiếp xúc thường xuyên với thức ăn của La Vĩ, nhưng bọn tôi đã kiểm tra phần hủ tiếu xào Vượng Vượng trong cốp xe của La Vĩ rồi, sạch sẽ, nên hoàn toàn không nghi ngờ anh ta."
Thiệu Lân tựa đầu vào cửa sổ xe, lười biếng "ừm" một tiếng.
Trong lòng cậu có vô số đầu mối rời rạc, nhưng chưa kết nối thành logic nhân quả rõ ràng. Người vợ không hề nhắc đến tiền sử dị ứng của La Vĩ, "thời kỳ chuẩn bị mang thai" không biết có tồn tại hay không, thuốc giảm cân có chứa fluoxetine, "người bạn thân" nói dối trong lần thẩm vấn đầu tiên rồi sau đó thú nhận, ông chủ quán ăn đại diện cho người chết yêu cầu bồi thường...
Trong bóng tối có người đang mỉm cười với cậu, nhưng cậu không thể nhìn rõ mặt người đó.
Cảm giác này thật khó chịu.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT