Toàn bộ thành phố Diêm Tuyền nằm yên tĩnh trong một vịnh biển. Có lẽ vì ba mặt giáp biển nên nhiệt độ quanh năm ổn định, mùa hè không quá nóng, ngày lạnh nhất mùa đông cũng hiếm khi dưới 0 độ.
Nhà họ Thiệu nằm ở khu phố cũ, chỉ mất vài phút đi bộ ra bờ biển. Dọc đường, các cửa hàng hải sản, quán ăn vặt và quán ăn đêm ở khắp nơi. Khắp các ngõ ngách đều thoang thoảng mùi tanh của cá, nhưng mùi đó lại pha lẫn với mùi vị của dầu muối xì dầu, hương vị của cuộc sống thường ngày, nên cũng không khiến người ta khó chịu.
Mùi đặc biệt này chính là ấn tượng đầu tiên của Thiệu Lân về thành phố Diêm Tuyền.
Buổi tối, sau khi ăn tối ở nhà  họ Thiệu, hai người ra ngoài đi dạo dọc theo con đường ven biển, thả mình trong gió.
Thành phố Diêm Tuyền có nhiều bờ biển, có bãi cát, cũng có bãi đá. Bên bãi cát tất nhiên là điểm du lịch nóng, còn bên bãi đá toàn là những viên đá vụn đen sì, cảnh quan bình thường, hầu như không có du khách, tương đối yên tĩnh.
Hai người đi đến chân cầu của một cây cầu vượt biển, Thiệu Lân đột nhiên thò đầu ra nhìn về phía sườn đá ven biển, trong mắt lóe lên một tia vui mừng. Cậu vẫy tay với Hạ Tập: "Lại đây."
Thiệu Lân nhìn trái nhìn phải, thừa lúc không có ai, hai tay vịn lan can, liền trèo qua. Còn Hạ Tập nhìn chằm chằm vào tấm biển cảnh báo không xa, bệnh nghề nghiệp lập tức phát tác: "Đồng chí Thiệu Lân, cậu không thấy trên này viết 'Nguy hiểm do thủy triều, nghiêm cấm vượt rào' à? Bên dưới còn in lời nhắc nhở thân thiện từ cục cảnh sát thành phố Diêm Tuyền nữa. Ngoan nào, đừng cố tình vi phạm nhé, không thì sẽ phải lôi cậu về đồn cảnh sát giáo dục đấy."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play