Khi nghe đến hai chữ "thi thể", Thiệu Lân chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng, đầu óc trống rỗng. Cậu hé miệng nhưng không phát ra được tiếng nào. Hạ Tập nói gì đó rất lớn, nhưng cậu chẳng nghe được chữ nào. Mặc dù vẻ mặt Thiệu Lân vẫn bình tĩnh, nhưng cậu phải dùng sức đến hai lần mới đứng dậy được, dựa vào giá sách.
Trong bộ đàm, tiếng ồn ào từ hiện trường vẫn tiếp tục vang lên:
"Chết tiệt, cái này đúng là chuyện quái đản, trước mất một học sinh, chưa tìm thấy học sinh thì lại đào được một thi thể!"
"Chậc chậc, thi thể này chôn bao lâu rồi nhỉ? Coi như đã trở thành bộ xương trắng rồi phải không?"
"Đệt, đang Tết nhất mà chẳng được tốt lành gì cả, chắc lại không về nhà ăn cơm được rồi!"
"Không đúng, bộ xương này quá nhỏ, có phải là của một đứa trẻ không?"
"Đừng động đừng động! Các anh đừng chạm vào bộ xương, đừng đụng vào cái túi đen đó! Để cho đội pháp y đến xử lý, các anh giẫm đạp lung tung thế này, họ lại phàn nàn chúng ta phá hoại hiện trường đấy!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT