The dream: Mộng mị kì quái

Chương 4: Thế giới 1: Tấm Cám? (Kết)


2 tháng


Cuối cùng Cám dừng tay thả con dao xuống đất, leng keng báo hiệu giờ tra tấn của tôi đã kết thúc, thay vào đó là giờ khắc cuối cùng. Cám gọi người cầm đuốc tới, lại lấy rơm rạ chụm đầy dưới thân tôi. Cô ta cầm ngọn đuốc đang cháy phừng phực màu đỏ cay mắt như chuẩn bị xé xác bất kỳ vật sống nào lại gần nó.

Cám đã không cười nữa, hai môi mím chặt đôi mắt trở lại vẻ bình tĩnh nhưng tôi nhìn kỹ vào đôi mắt ấy lại thấy một tia điên cuồng, man rợ, một tia hưng phấn khi nhìn thấy giây phút cuối cùng của vật yếu đuối mỏng manh. Thế rồi, khi mọi vật chuẩn bị xong xuôi, giờ hành quyết tới. Cô ta dùng đuốc nhóm rơm, rơm cháy có mùi khen khét, sau đó lửa chạy tới cây.

Cháy từ thân đã bị lóc tới lõi trong cháy đến rễ, rồi lên cành lá. Một cái cây xoan đào tuyệt đẹp đang sống tươi tốt, xanh tươi bị ngọn lửa bao trùm. Màu nâu nhạt trên thân cây dần dần biến thành màu đen của than, lá cây mơn mởn co rúm vì ngọn lửa tàn ác. Sức nóng kinh hoàng khiến cho tôi như muốn ngất đi rồi lại tỉnh lại vì đau đớn.

Không biết trải qua bao lâu, ngay khi tôi chuẩn bị ngất đi lần nữa, vua xuất hiện. Lần này tôi không còn thấy vẻ tươi cười trên mặt vua nữa thay vào đó là vẻ lạnh lùng như gió bấc mùa đông, như bão nổi, như sóng lớn. Vua tức giận vô cùng, chạy lại tát cho Cám hai cái bạt tai. Cô ta nghiêng ngả, ngã ra đất, khóe miệng trào ra một tia máu, tóc tai được trâm vàng giữ lại xoã tung, áo gấm xộc xệch.

Cô ta vẫn còn điên cuồng chất vấn nhà vua:

- Đức vua, bệ hạ vạn tuế của em, tại sao người lại đánh em? Vì cái cây yêu ma quỷ quái này sao? Người đừng để bị nó mê hoặc, nó là yêu quái hại người, là yêu tinh hút đi hồn phách. Người không còn yêu em nữa hoàn toàn là do bị nó mê hoặc, chỉ cần nó chết người sẽ lại trở về bên em.

 - Ngươi im đi. Điêu dân ác độc như người trên tay làm ra bao nhiêu tội lỗi, bản thân lại còn không biết sao? Đến một cái cây ngươi cũng muốn giết, một con chim ngươi cũng không tha, chị gái ngươi yêu thương ngươi như vậy ngươi còn muốn đẩy nàng vào chỗ chết ta thấy ma quỷ phải là ngươi mới đúng.

 - Người … người vừa nói gì cơ? Tại sao em lại là ma quỷ? Chính ả Tấm mới là ma quỷ, ả ta dùng yêu thuật mê hoặc ngài, cướp ngài khỏi tay em. Rõ ràng lúc đấy người cười với en còn tặng em ô nữa cơ mà. Tại sao cuối cùng lại chọn ả ta. Không thể chấp nhận được. Nếu như ông trời không cho em tất cả em sẽ tự tay lấy hết tất cả.

 - Đủ rồi đó Cám. - một giọng nói cất lên, trong trẻo tựa như tiếng suối, tiếng đàn. Trong giọng nói tuy có vẻ nghiêm nghị nhưng không khó để có thể nhận ra chủ nhân giọng nói là một mỹ nhân. 

Cảm nghe giọng nói kia thì mặt biến sắc bắt mở to, con ngươi không ngừng di chuyển, dáo dác tìm kiếm. Mặt càng điên cuồng hơn, càng hung tợn hơn dường như đã hóa thành con thú muốn dùng móng vuốt cào nát đối phương:

 - Tại sao? Tại sao ả vẫn còn sống? Tại sao ả lại ở đây? Tại sao? Tại sao? Tại sao? Chính mắt ta thấy ả rơi xuống thịt nát xương tan, chính tay ta đã bóp cổ ả khi ả thoi thóp đến lúc lặng câm. Làm sao ả có thể còn sống? Ta đã tự tay chôn ả rồi kia mà.

Một mỹ nhân dung mạo còn tuyệt thế hơn cả Cám bước ra từ sau lưng nhà vua. Nàng mặc bộ y phục màu trắng, tóc tai vấn lên gọn gàng, gương mặt hiền từ nhưng giọng nói lại đầy vẻ đanh thép:

 - Đúng là em đã giết được ta, em cũng đã chôn ta nhưng may mắn ta lại còn sống. Lúc em bóp cổ ta, ta đã giả vờ như mình đã chết lừa em, lúc em chôn ta, ta đã dùng tay không đào đất đến bật móng để sống sót. Mọi lần vua đi tuần đều là chữa trị cho ta, vua biết mọi chuyện từ lâu rồi nhưng vua lại không có bằng chứng động đến em và mẹ nên vua và ta đã phải âm thầm hành động.

Đến đây Tấm dừng lại đôi chút, giọng khẽ run rẩy vì tức giận:

 - Tìm được … tìm được thuốc độc ban đầu định cho ta uống của mẹ con ngươi. Khi ta từ chối liên nghĩ ra trò chặt cây té ngã, còn mua chuộc bao nhiêu người để họ làm chứng rằng đây là một tai nạn biến hai kẻ các ngươi trở thành người vô tội. Cây xoan đào này người trồng vốn chẳng phải là để cho đẹp mắt hay gì mà dưới xoan đào ngươi để trận pháp kéo hồn, muốn kéo hồn ta về để giam giữ ở đây. Tì nữ chăm sóc ngươi không chịu nổi áy nãy đã nói hết với ta rồi. Sao ngươi có thể tán ác như vậy chứ. Còn may ta vốn chưa chết nên hồn phách còn nguyên nhưng hồn phách vô tội trong cây bị người hành hạ đã thiếu chút hồn phi phách tán.

Đến lúc này Cám đã không còn đường chối, cô ta nhặt con dao trên đất, định lao tới Tấm, nhưng binh sĩ chung quanh đã nhanh tay chế trụ ép đầu cô ta xuống đất. Sức cô ta còn mạnh, con dao trên tay còn khua khoắng, định đâm cả binh sĩ thì bị binh sĩ bẻ khớp tay, đập mạnh đầu xuống đất. Mặt đất ở Ngự hoa viên tuy được chăm sóc tỉ mỉ nhưng đá vụn vẫn còn rất nhiều, mặt cô ta bị đá vụn cào xước rớm máu, khuôn mặt trắng bệch vì đau lại thêm vết thương chồng chất, càng hung tợn, cô ta khó nhọc mà thở, răng nghiến ken két, mắt phủ dày đặc tơ máu trừng trừng nhìn phía Tấm. Vua tiến lên trước che chở Tấm ra sau, lạnh lùng ra lệnh:

 - Giải đi, tống vào ngục tối, nghiêm trị, xử trảm, làm răn đe cho dân chúng. 

Binh lính giải Cám đi, Tấm lại từ phía sau tiến lên song hành, tay đan tay với vua tiến lại gần phía cây xoan đào tôi.

Qua lời Tấm nói tôi đã hiểu sương sương lí do mình ở đây, câu hồn nhầm, giam cầm nhầm. Bi hài ghê. Thân cây đã cháy quá nửa, từ bụng tôi trở xuống chân đã không còn cảm giác, tôi cũng chỉ có thể yếu ớt va thoi thóp nhìn và nghe mọi thứ.

Tay Tấm và tay vua cùng đặt lên chỗ dao khứa trên thân tôi, Tấm nhỏ nhẹ nói:

 - Đã liên lụy tới một người vô tội như em, thật lòng ta rất áy náy, mới vừa lúc nãy ta mới biết bí mật về cây thôi, không về kịp để em chịu tra tấn. Ta thật lòng xin lỗi, dù Cám là người gây ra chuyện này nhưng cũng là do ta mà ra. Ta biết bản thân không có khả năng quay về quá khứ xóa đi những tổn thương em phải chịu. Thôi thì, ta sẽ đưa em về, cầu em một đời an yên vậy. 

.

.

.

.

.

.

.

.

Tôi, mở mắt.

Thế giới 1: Kết thúc.

 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play