Giám khảo xúc tua kinh khủng đi lên sân khấu. Khán giả bên dưới hưng phấn phi thường. Còn chưa bắt đầu biểu diễn, bên dưới sân khấu đã vang lên hàng loạt tiếng hoan hô rồi.
Khi giám khảo xúc tua đi lên tới gần bốn người rồi, bọn họ đồng thời nín thở.
Các cô có thể cùng cảm nhận được một loại cảm giác nguy cơ mãnh liệt. Loại cảm giác nguy cơ này cũng không đơn giản chỉ là cảm nhận được ác ý, càng là một loại sợ hãi phát ra từ nội tâm. Thật giống như ở ngoài đồng không mông quạnh, tay không tấc sắt lại gặp phải một con gấu đen, hơn nữa mình lại còn đang dẫm lên chân nó.
Diệp Miêu nước mắt lưng tròng ngay tại chỗ. Hai chân cô như nhũn ra, cố gắng chống đỡ cho bản thân không ngã xuống. Đồng thời cô cảm thấy khá may mắn, còn may là mình chỉ đóng vai phụ, nếu không nhất định cô sẽ không thể kiên trì được cho tới khi chấm dứt biểu diễn.
Lâm Tây quay đầu nhìn Giang Nhược Phong, vừa lúc gặp ánh mắt của Giang Nhược Phong nhìn lại. Cô ấy gật đầu với Lâm Tây, vì vậy Lâm Tây hít sâu một hơi, nói với vị giám khảo đứng trên sân khấu: “Mời ngài tạm thời đứng ở một bên được không?”
Có lẽ là bởi bị quy tắc hạn chế, trước khi chấm dứt biểu diễn, giám khảo cũng không thể làm gì được tù nhân, cho nên giám khảo đi lên hỗ trợ cũng phải nghe theo sự sắp xếp của tù nhân. Tóm lại, giám khảo xúc tua kinh khủng kia cũng chỉ có nghe lời, đứng lùi sang một bên.
Sắp xếp chuẩn bị xong mọi thứ, Lâm Tây lại nhìn thoáng qua đám khán giả đông nghịt ở bên dưới. Cô thì thào chỉ đủ để bốn người trên sân khấu nghe được: “Bắt đầu đi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play