Giờ cũng không ai biết nói gì. Nếu đã không còn sương khói, Lâm Tây quyết định thử lại xem. Cô nói với bức tranh tường: “Thả người bên trong ra đi. Nếu không tao sẽ để mày ở đây, cho mày làm quỷ vĩnh viễn không gϊếŧ được người!”
Lần này rốt cục bức tranh tường có phản ứng, đường nét trên đó vặn vẹo, sau đó liền giống như nôn ra một người ướt sũng.
“Ào!”
Người nọ rơi xuống trên mặt đất, nằm mềm oặt ra giống như một con chó chết. Mùi rượu nồng đậm tràn ngập, khiến mọi người đều phải bịt mũi tản ra.
Người đàn ông đầu đinh ướt sũng toàn thân, nằm trên mặt đất, miệng há to, phát ra tiếng ngáy vang dội.
"Hóa ra là hắn." Lâm Tây đã nhận ra hắn, nói: “Đây là người bên cạnh 0553 lúc trước.”
"Giỏi lắm, uống không ít đâu." Hứa Dư Dung cảm khái, nói: “Người này cũng thoải mái thật.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT