Năm người nhìn chằm chằm vào bức tranh tường, nghiên cứu trong chốc lát, cuối cùng xác định lúc trước trong bức tranh tuyệt đối không có vết bẩn hình người kia.
"Phong tỷ." Lâm Tây nhớ tới những gì mình chứng kiến ở phó bản trước kia, nói: “Ở phó bản trước, trước khi em gặp chị trong bức tranh, em thấy có một người đang chèo thuyền. Chị nói có thể là...”
Giang Nhược Phong lập tức phản ứng lại, nói: “Ý em là có người tiến vào bức tranh trong tường rồi?”
Mọi người đưa mắt nhìn nhau. Vào từ bao giờ? Sao chẳng hề có phản ứng gì thế?
"Xem ra bên ngoài quả thật không hề yên ổn như vậy." Hạng Diệu cúi đầu nhìn vết đen hình người trong tranh. “Đã có người tới rồi, chỉ là chúng ta không biết thôi.”
Lúc này Lâm Tây mới cảm thấy mình để con quỷ này đi vào cánh cửa là quyết định sáng suốt tới cỡ nào. Cô hỏi mọi người: “Có nên thả người ra không?”
Năm người bàn bạc một hồi, quyết định vẫn thả người ra. Đặt hắn ở trong tranh mãi cũng chả để làm gì. Hơn nữa nơi này bọn họ có năm người, không sợ một mình hắn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT